Ta Là Một Đầu Quỷ Thủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 8: Tập kích
Hai bóng đen trao đổi vài câu xong liền lập tức xuất thủ.
Trong giây phút trọng thương hấp hối, Liên Hoa căm phẫn nhìn lấy hai tên sát thủ mà trầm giọng ai oán:
"..."
Không kịp để nàng hoàn toàn hồi thần, tiếng xé gió lại một lần nữa vang lên, nhưng lần này có đề phòng từ trước, "hắn" dễ dàng liền khống chế tay phải đánh rơi tất cả phi đao.
Điều này làm cho hai tên sát thủ không khỏi há hốc mồm.
"Ài, thôi không nghĩ nhiều nữa ta đi tắm đây."
"Hừ, đừng trầm trồ nữa, đối phương tuy mạnh nhưng dường như cánh tay trái đã không dùng được, ta với ngươi cùng tiền giáp hậu kích đối phương!"
"Không, ngươi đoán xem nếu ta làm được như thế thì ta còn bám vào ký chủ yếu đuối như ngươi tới giờ à?"
"Không, ngươi đoán xem nếu ta làm được như thế thì ta còn bám vào ký chủ yếu đuối như ngươi tới giờ à?"
Bầu không khí chợt lâm vào tĩnh lặng trong giây lát, Liên Hoa sau đấy liền hơi ấp úng hỏi:
Tìm cho mình một chổ để tay thoải mái, "hắn" cũng thả lỏng người ra để thư giãn.
"Vù vù."
"Hắn" cũng dự định chợp mắt một lát.
"Ờm, cũng dễ chịu thật."
Vừa nói, hai tên sát thủ liền nâng đao tiến lại gần dự định ra đòn kết liễu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Nhưng... nhưng mà ta chuẩn bị đi tắm."
Thấy vậy, biết đã không còn đường sống, Liên Hoa liền cười gằng một tiếng, sau đó nàng dùng hết sức bình sinh để giật lấy băng vải rách nát quấn quanh cánh tay phải để lộ một con ngươi màu tím.
"Keng!!"
"Phù, dễ chịu quá."
Lần này, Đại Thủ liền không thể hoàn toàn lo liệu hết tất cả công kích, mặc dù tốc độ của hắn vượt trội, nhưng khổ nỗi một phần từ đầu tới cuối hắn chỉ thuần dựa vào phán đoán và quơ lung tung, hoàn toàn không có tí kinh nghiệm đối chiến nào, một phần nguyên nhân khác là hắn chỉ là một cánh tay, năng lực thật sự là hết sức có hạn.
Nghe vậy, Liên Hoa mấp mấy môi đêm, Liên Hoa thuê một phòng trọ ở nơi hẻo lánh để nghỉ lại, một phần vì để tránh tai mắt người khác, một phần thì cũng vì để tiết kiệm bởi lúc này đây trên người nàng cũng không còn nhiều tiền lắm, mặc dù vẫn còn một vài món trang sức có thể bán nhưng nếu tiêu sài hoang phí thì e là không thể trụ được lâu.
"Ừm, đi tắm đi."
"Không biết nữa, nhưng "Hắc Mãng Bang" dù sao cũng là một bang phái mới nổi tương đối sôi động trong Trì Phong Thành, có lẽ nếu cật lực tìm kiếm thì sẽ không mất quá lâu đâu, còn nếu bọn hắn chểnh mảng thì ta cũng chịu thôi, hoàn toàn không có cách nào bắt ép bọn hắn cả." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Phốc!!"
"Hừ, dù sao ta cũng chỉ là một đầu bài trong thanh lâu, ngươi muốn ta phải có năng lực thế nào đây?"
Rất nhanh đêm liền đã khuya, sau khi tắm rửa thoải mái xong, mặc vào đồ ngủ bản thân đã chuẩn bị, Liên Hoa liền nằm lên giường chuẩn bị chợp mắt.
"Thì ta có làm gì ngươi à? Chỉ là nằm nghỉ ngơi xíu mà thôi."
"Hừ, dù sao ta cũng chỉ là một đầu bài trong thanh lâu, ngươi muốn ta phải có năng lực thế nào đây?"
"Đại Thủ, không biết liệu ngươi... có thể tạm thời tách ra khỏi ta được không?"
"Thì đi tắm đi, ơ kìa, ta chỉ là một cánh tay, ngươi nghĩ ta có thể làm gì ngươi?"
Thấy được vị trí của đối phương đang tựa lúc này, khóe miệng Liên Hoa không khỏi hơi giật giật:
Ngay lập tức, hai tên sát thủ liền thay đổi chiến thuật, không còn cường công từ một phía mà chia ra trước sau cùng đánh.
Một âm thanh kim loại va chạm trong vắt vang lên, "hắn" vừa rồi bất chợt cảm thấy có thứ gì đó đang nhắm vào "nơi để tay" của hắn mà lao tới với tốc độ cực nhanh khiến cho "hắn" theo bản năng liền dùng thân mình cũng chính là bàn tay để chặn lại.
"Chỉ dùng một tay liền hóa giải toàn bộ đao thức của ta, đây rốt cuộc là cao thủ phương nào?"
Liên Hoa cũng bị động tĩnh vừa rồi làm cho giật mình vội ngồi dậy, khi thấy được trên sàn có một chiếc phi dao sắc lẹm đang nằm đó, sắc mặt nàng không khỏi chợt nhợt nhạt đi vài phần.
"Hừ, chẳng phải nói mục tiêu ám sát chỉ là một kỹ nữ chân yếu tay mềm không có võ công sao, chân yếu tay mềm mà tay không đánh rớt phi đao á?"
"Không biết nữa, nhưng "Hắc Mãng Bang" dù sao cũng là một bang phái mới nổi tương đối sôi động trong Trì Phong Thành, có lẽ nếu cật lực tìm kiếm thì sẽ không mất quá lâu đâu, còn nếu bọn hắn chểnh mảng thì ta cũng chịu thôi, hoàn toàn không có cách nào bắt ép bọn hắn cả."
Vì thế nên chẳng mấy chốc, Liên Hoa liền nhận phải vào chém, toàn thân thấm đẫm máu tươi, nàng ngay lập tức liền ngã quỵ xuống sàn.
Chương 8: Tập kích
"Ài, thôi không nghĩ nhiều nữa ta đi tắm đây."
"Đám người kia làm việc hiệu quả thế nào?"
Vô số đao ảnh hiện lên trong nháy mắt, nhưng hầu hết đều bị Đại Thủ đón đỡ toàn bộ.
Liên Hoa cười khổ rồi nói, nghe vậy, "hắn" cũng cảm giác bản thân quá thật có chút kì vọng quá mức rồi.
"Vì nó thoải mái."
Sau một ngày dài trải qua quá nhiều chuyện mệt mỏi, giờ đây cuối cùng cũng được ngâm mình trong nước ấm, Liên Hoa cảm giác như bản thân vừa được tái sinh lần nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đối phương có nội tình, ra tay toàn lực, không được lộ sơ hở!"
"Hắn" trầm giọng bảo, nhưng còn chưa kịp để Liên Hoa hành động, hai bóng đen đã phá cửa sổ mà xông vào.
"Nhưng... nhưng mà ta chuẩn bị đi tắm."
"Ngươi nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi đi, nhưng tại sao phải nằm nghỉ ở chổ đó?"
"..."
"Mau rời khỏi đây đi, đối phương dường như không chỉ có một."
"Đại Thủ, không biết liệu ngươi... có thể tạm thời tách ra khỏi ta được không?"
Trực diện hai lưỡi đao chém tới, "hắn" liền khống chế bản thể vung tới để cản đao.
Nghe vậy, Liên Hoa mấp máy môi vài cái nhưng cuối cùng chỉ có thể thở dài một tiếng sau đó bắt đầu trút bỏ quần áo để ngâm mình trong thùng gỗ.
Ban đêm, Liên Hoa thuê một phòng trọ ở nơi hẻo lánh để nghỉ lại, một phần vì để tránh tai mắt người khác, một phần thì cũng vì để tiết kiệm bởi lúc này đây trên người nàng cũng không còn nhiều tiền lắm, mặc dù vẫn còn một vài món trang sức có thể bán nhưng nếu tiêu sài hoang phí thì e là không thể trụ được lâu.
Ngay khoảnh khắc vừa nhìn thấy con mắt kia, cả hai tên sát thủ liền chợt sửng sờ trong chốc lát, ngay sau đó vẻ mặt liền nhanh chóng trắng bệch đi.
"Ài, đều là bất đắc dĩ thôi, chúng ta không thù không oán nhưng có người muốn lấy mạng ngươi, vì vậy nên thứ lỗi cho bọn ta."
Bầu không khí chợt lâm vào tĩnh lặng trong giây lát, Liên Hoa sau đấy liền hơi ấp úng hỏi:
"Tại sao, tại sao lại muốn lấy mạng ta tới vậy chứ?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Làm sao tự nhiên ta thấy ngươi không đáng tin gì hết vậy?"
Liên Hoa cười khổ rồi nói, nghe vậy, "hắn" cũng cảm giác bản thân quá thật có chút kì vọng quá mức rồi.
"Ừm, đi tắm đi."
Gió thổi vi vu qua khe cửa sổ, cảnh vật xung quanh vô cùng yên tĩnh và thanh bình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hiện tại chỉ có thể tạm thời cam chịu, sau này nếu tìm ra cách tách thứ này ra thì tính sau.
"Thì đi tắm đi, ơ kìa, ta chỉ là một cánh tay, ngươi nghĩ ta có thể làm gì ngươi?"
"Ngươi đã bảo sẽ không làm gì mà?"
"..."
"Làm sao tự nhiên ta thấy ngươi không đáng tin gì hết vậy?"
Thấy vậy, "hắn" ngoài lực bất tòng tâm mà nhìn lấy tất cả ra liền không thể làm gì khác.
"..."
Nhưng không đợi bọn hắn phản ứng, một chiếc miệng lớn liền đã sớm cắn lấy thân thể bọn hắn sau đó nhai ngấu nghiến, máu tươi từ khóe miệng khổng lồ rỉ ra từng giọt máu pha trộn với nước dãi tanh tưởi.
"..."
"Chuyện gì, chuyện gì vừa xảy ra?"
"Có kẻ muốn ám sát ta?"
"Cái..."
"Đám người kia làm việc hiệu quả thế nào?"
"..."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.