Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 16: Động thủ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Động thủ


"Tại sao lại bán đứng ta?"

Ngay khi nghe thấy cái tên quen thuộc này, mọi người ở đây liền không khỏi ngỡ ngàng trong giây lát, có người thậm chí còn cho là bản thân nghe nhầm.

"Được rồi ta nói, ta nói, làm ơn đừng để ta nhìn thấy thứ đó." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau đó hắn liền nhe răng giễu cợt mà nói:

Chỉ là Liên Hoa lúc này đây vô cùng bình tĩnh, nàng chỉ nhìn lướt đám người một cái liền trực tiếp nhìn thẳng bang chủ Hắc Mãng Bang rồi hỏi:

Nghe xong câu này, bang chủ liền chợt bật cười lớn.

Từ trên móng vuốt, con ngươi máu tím một lần nữa mở ra và nhìn lấy bang chủ.

Từ trong lòng bàn tay của đối phương, một con mắt tím rịm đột nhiên mở ra.

Bang chủ cười gằng, sau đó liền đứng người lại, khí thế ngay lập tức bùng nổ không sóười thành chắc chín?"

Còn không để hắn kịp hét lên, nửa thân trên liền đã bị đớp mất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một tên bang chúng lên tiếng, chỉ là chưa kịp nói hết câu hắn liền sửng sờ bởi hình ảnh trước mắt thật quá kinh dị.

"Mười thành chắc chín của ngươi thế nào mà hiện tại đối phương đã tìm tới tận cửa rồi kìa."

Chỉ là bang chủ giờ đây mặc dù tỉnh lại nhưng trạng thái của hắn lại không hề ổn tí nào, sắc mặt trắng bệch, mắt đầy tơ máu, cả người run rẩy không ngừng.

Đám người bang chủ vừa định động thủ bắt nàng lại liền thấy nàng đột nhiên giơ tay lên.

Đến cuối cùng, vẫn là nỗi sợ hãi chiến thắng bản lĩnh, bang chủ chỉ có thể vội vàng khai ra để tránh nhìn thấy ác mộng một lần nữa.

"Thân thủ của ngươi còn kém lắm Liên Hoa tiểu thư, tốt nhất vẫn nên trở về làm kỹ nữ đi, ngươi không thích hợp làm sát thủ đâu."

"Tại sao lại bán đứng ta?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Âm thanh rút binh khí vang lên không ngừng, đám người ngay lập tức đứng dậy thủ thế, ánh mắt hung ác nhìn lấy thân ảnh trước mắt.

Liên Hoa?

"Tại sao lại bán đứng ngươi? Haha, c·h·ế·t cười, chuyện rõ ràng như thế mà còn phải hỏi sao, tất nhiên là vì bán đứng ngươi được giá cao rồi."

"Tại sao lại bán đứng ngươi? Haha, c·h·ế·t cười, chuyện rõ ràng như thế mà còn phải hỏi sao, tất nhiên là vì bán đứng ngươi được giá cao rồi."

"Vốn còn lo lắng ngươi sẽ trốn mất, nhưng lúc này đây lại đột nhiên đến nạp mạng, xem ra tài trí hơn người Liên Hoa tiểu thư cũng có lúc ngu xuẩn nhỉ."

"La Bân là ai, và đại nhân của hắn là ai?"

Sau đó hắn liền nhe răng giễu cợt mà nói:

Nghe xong câu này, bang chủ liền chợt bật cười lớn.

Chỉ là lần này đối phương đã rút kinh nghiệm vội vàng nhắm mắt lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 16: Động thủ

"Mười thành chắc chín?"

"Trấn thủ tiên sư, là các tiên sư được tiên môn phái tới để bảo vệ phàm trần khỏi những mối nguy hại mà phàm nhân không thể giải quyết, các "Trấn thủ tiên sư" thường sẽ tọa trấn trong hoàng cung, nếu không có việc gì quá nghiêm trọng thì bọn hắn sẽ không ra ngoài mà thay vào đó các đệ tử dưới trướng tiên sư sẽ giải quyết thay sư tôn, trấn thủ tiên sư hiện tại có bốn vị quan môn đệ tử, và đại nhân của La Bân là một trong bốn người ấy."

Hắn run rẩy mất kiểm soát đến mức miệng cũng không thể nói được một câu hoàn chỉnh.

"Né tránh cái gì, chẳng phải ngươi cứng miệng lắm sao, mở mắt ra và đón nhận cơn ác mộng kinh khủng nhất của ngươi đi này!"

Chỉ là Liên Hoa không có ý định giải thích, nàng trực tiếp đi thẳng tới, cánh tay phải hóa thành một đầu móng vuốt khổng lồ và nắm chặt lấy bang chủ.

Thấy vậy, Liên Hoa cũng không nói nhiều.

Chỉ là một giây sau, cửa gỗ dần dần mở ra để lộ một thân ảnh mặc áo bào đen, đám người mới hiểu đại phủ bị đột nhập.

Bang chủ cười gằng, sau đó liền đứng người lại, khí thế ngay lập tức bùng nổ không sót lại chút gì.

Nghe thấy cái tên La Bân, Liên Hoa ngay lập tức liền nhíu mày bởi nàng dường như đã từng nghe cái tên này ở đâu rồi.

"Là La Bân, La Bân hứa với ta sau khi g·i·ế·t c·h·ế·t ngươi, thì đại nhân của hắn sẽ đồng ý che chở cho "Hắc Mãng Bang" bọn ta."

Và không chỉ một tên bang chúng có số phận như thế, những kẻ khác cơ hồ là vừa nhìn thấy con ngươi của "hắn" liền sẽ lâm vào cơn ác mộng đáng sợ nhất khiến bọn hắn chỉ có thể c·h·ế·t lặng trong giây lát hoàn toàn không có cách nào phản kháng.

Mặc dù lúc này trạng thái vô cùng tồi tệ, nhưng bang chủ vẫn cười gằng ánh mắt tràn đầy tơ máu mà nhìn lấy Liên Hoa.

"Là ai ra lệnh cho ngươi?"

Chỉ trong nháy mắt, trong căn phòng từ mưới mấy người liền chỉ còn lại một đống tàn chi vươn vãi.

"Xoác xoác!!"

"Mười thành chắc chín của ngươi thế nào mà hiện tại đối phương đã tìm tới tận cửa rồi kìa."

"Ngươi định đầu hàng sao? Nhưng đã muộn, ngươi..."

"???"

Chỉ là Liên Hoa lúc này đây vô cùng bình tĩnh, nàng chỉ nhìn lướt đám người một cái liền trực tiếp nhìn thẳng bang chủ Hắc Mãng Bang rồi hỏi:

"Thân thủ của ngươi còn kém lắm Liên Hoa tiểu thư, tốt nhất vẫn nên trở về làm kỹ nữ đi, ngươi không thích hợp làm sát thủ đâu."

Âm thanh rút binh khí vang lên không ngừng, đám người ngay lập tức đứng dậy thủ thế, ánh mắt hung ác nhìn lấy thân ảnh trước mắt.

"AAA... Phốc!"

"Hừ... ngươi nghĩ là... nghĩ là ta sẽ nói sao?"

Nhìn thẳng vào con ngươi quái đản kia, tên bang chúng này giường như nhìn thấy được cơn ác mộng kinh khủng nhất hắn từng trải qua.

Nói sao nhỉ, "hắn" lúc này giống như một đứa trẻ lần đầu được dắt vào tiệm buffet, bụng đói cồn cào, "hắn" đã nhịn không được mà muốn ăn hết mọi thứ thật nhanh, như thể bản thân đây là lần cuối được ăn vậy.

"???"

Quả nhiên là giang hồ cao thủ cũng không phải hạng xoàng xĩnh gì, mặc dù so mà kém tiên sư nhưng chắc chắn áp đảo người bình thường rất nhiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Không chút chậm trễ, bang chủ liền vội đáp:

Ngay khi nghe thấy cái tên quen thuộc này, mọi người ở đây liền không khỏi ngỡ ngàng trong giây lát, có người thậm chí còn cho là bản thân nghe nhầm.

"Hắn" lần đầu tiên được đại khai sát giới thế này, cảm xúc vô cùng khó tả.

"Trấn thủ tiên sư? Đó là gì?"

Cảm nhận được khí thế của nhất lưu đè nặng lên người, Liên Hoa cảm giác bản thân lúc này ngay cả hít thở cũng khó khăn.

Chỉ là một giây sau, cửa gỗ dần dần mở ra để lộ một thân ảnh mặc áo bào đen, đám người mới hiểu đại phủ bị đột nhập.

"Có địch!!!"

"Ngươi a... ngươi đến cùng... a... là thứ gì?"

Nghĩ vậy, Liên Hoa liền ung dung nâng lên tay phải.

"Có địch!!!"

Không để mọi người ở đây nghi hoặc quá lâu, bang chủ liền ngước mắt lên trần nhà rồi lạnh lùng nói:

Ban đầu bọn hắn còn tưởng Liên Hoa định tung ra ám khí nào đấy nên chuẩn bị tinh thần né tránh, nhưng nào ngờ đối phương chỉ đơn thuần giờ lên bàn tay phải của mình.

Liên Hoa lạnh lùng dùng tay trái nắm lấy mí mắt của đối phương rồi mạnh bạo kéo lên, nàng dự định dùng cách này để cưỡng ép đối phương nhìn vào con mắt của Đại Thủ.

"Xoác xoác!!"

Người duy nhất sống sót lúc này là bang chủ khi mà hắn nhờ vào võ công thâm hậu nên may mắn tỉnh sớm một chút vừa hay tránh thoát cú cắn chí mạng của Đại Thủ.

Liên Hoa?

"La Bân là tiêu đầu của Trì Phong tiêu cục, đại nhân của hắn thì tại hạ thật sự không biết bởi dù gặn hỏi thế nào tên kia cũng không nói, tại hạ chỉ biết là đại nhân của tên La Bân kia là một trong các đệ tử dưới trướng "Trấn thủ tiên sư" tọa trấn trong hoàng cung mà thôi."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Động thủ