Ta Là Một Đầu Quỷ Thủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 10: Trở về
"Ừm, là hệ thống cấp bậc trong Huyết Tháp, chia năm cấp, theo thứ tự là hắc thiết, thanh đồng, bạch ngân, hoàng kim, lâu chủ, phó tháp chủ, và cuối cùng là tháp chủ cũng là người đứng đầu Huyết Tháp, cấp bạch ngân mặc dù không cao nhưng cũng không thấp, miễn cưỡng đã có thể xem là tinh anh của Huyết Tháp rồi, mà đây lại còn là hai tên nữa, lấy thực lực của hai tên sát thủ bạch ngân, ám sát nhị lưu, hoặc mới vào nhất lưu cao thủ không có vấn đề."
"Chuyện của ngươi, ta cũng đã biết rồi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhanh chóng đi tới trước xe ngựa xập xệ, tráng hán theo thói quen nắm lấy cánh tay của xa phu lôi xuống và đồng thời quát lớn.
"Sau khi bị người truy sát, may mắn gặp đại nạn nhưng vẫn sống qua được liền trở về Trì Phong Thành, chỉ là không ngờ đêm đấy lại gặp đại nạn thứ hai ập tới, nếu không phải may mắn giữa chừng gặp được một vị hiệp khách dấu mặt ra tay tương trợ, Liên Hoa e là đã không còn mạng trở lại đây rồi."
"Ờm giữa đường ta gặp chút ngoài ý muốn, không có gì đâu, à Dung mama đâu, ta cần gặp gặp nàng có chuyện."
"Ách, khách nhân, Hồng Mộng Lâu là nơi đàng hoàng, các cô nương đều được đào tạo giáo dưỡng kỹ càng mong ngài không nên thô bỉ như thế."
"Ồ, là anh hùng cứu mỹ nhân ư, vậy thì ta thật hiếu kỳ vị anh hùng đấy là ai mà có thể cùng lúc xử lý hai tên sát thủ cấp bạch ngân đấy."
"Nhanh lên cho ta, nếu hôm nay không chuyển hàng tới được Trì Phong Thành thì cả đám các ngươi đừng mong được ăn cơm."
"Dung mama, ngài đã biết trước ta sẽ gặp bất trắc trên đường đi sao?"
Chỉ là nàng không ngờ mình lại biết đáp án trong cái hoàn cảnh éo le như hiện tại.
"Lộc cộc lộc cộc."
Đang lúc tráng hán đang đắc ý, đột ngột con ngựa dưới người hắn bất chợt dừng lại sau đó liên tục giãy dụa và kêu gào khiến cho hắn không thể không phí sức để trấn an nó.
Thấy tất cả đều an phận như thế, tráng hán hơi đắc ý mà cười lạnh một cái.
"Làm sao mà Dung mama biết được?"
Nhìn thi thể không đầu trước mắt, tráng hán vốn đã sợ hết hồn, nhưng khi nghe thấy giọng nói không biết phát ra từ đâu, tinh thần hắn liền lập tức tan vỡ.
"S·ú·c sinh, ngươi đột ngột nổi điên cái gì thế?"
"Hoa tỷ, ngươi chẳng phải cần ra thành để nhận lời mời biểu diễn cho khách quen tại biệt phủ sao, sao hiện tại lại trở về rồi?"
"Ừm cảm ơn ngươi Lộ Lộ, khi nào rảnh ta lại dắt ngươi đi ăn bánh đậu xanh nhé."
"Suy đoán?"
Chuyện này, Liên Hoa sớm đã có nghi ngờ từ trước rồi, nhưng giờ đây nàng mới có được đáp án.
"Dung mama đang xử lý giấy tờ ở phòng riêng, Hoa tỷ cứ tới phòng của nàng là gặp được thôi."
"Cảm ơn Hoa tỷ nhiều, hì hì."
Quả nhiên Dung mama trước giờ không đơn giản chỉ là một tú bà của kỹ viện nhỏ này.
Vừa mới đi tới nơi này, một giọng nói nhẹ nhàng nhưng cũng vừa uy nghiêm chợt vang lên.
Cười nói vài câu, Liên Hoa liền bước lên cầu thang đi tới tầng cao nhất, nơi này là một sảnh lớn vô cùng rộng rãi, dường như chỉ khi có khách quý thì mới được dùng để tổ chức tiệc chiêu đãi vì vậy nên rất ít khi dùng, bình thường chỉ có để trống, tú bà của Hồng Mộng Lâu cũng là Dung mama thấy tiếc nên trưng dụng để làm nơi đặt bàn làm việc.
Khi đã ổn định lại ngựa rồi, tráng hán mới phát hiện phía trước không xa chẳng biết từ bao giờ đã có một chiếc xe ngựa xập xệ khác dừng giữa đại lộ.
...
Liên Hoa nghe Dung mama nói xong liền không khỏi sửng sờ, làm sao mà lượng thông tin đối phương nói ra khủng khiếp như thế trong khi đối phương lại nói chuyện một cách nhẹ nhàng như vậy, tựa như đây cũng không phải việc gì lớn.
Liên Hoa nhìn về phía trước, ở nơi đó, người mà nàng muốn tìm, Dung mama đang ngồi trước bàn gỗ để xử lý giấy tờ, nhưng dù không rời mắt khỏi mặt bàn, đối phương thế mà vẫn biết là nàng tới, điều này làm cho Liên Hoa không khỏi chợt cảm thấy căng thẳng.
Chương 10: Trở về
"Tất cả những lời Liên Hoa nói đều là sự thật."
"Hừ, thôi ta cũng không dài dòng với ngươi làm gì, trực tiếp nói thẳng đi, hiện tại có đại nhân vật đang muốn lấy mạng của ngươi, về phần nguyên nhân thì ta không biết được, tuy nhiên suy đoán thì vẫn có một chút."
"..."
Nhưng ngay sau đó sắc mặt hắn không khỏi chợt cứng đờ bởi người kia lúc này mới xoay người lại.
"Kính chào khách nhân, không biết ngài đến Hồng Mộng Lâu để uống nước nghe hát hay muốn kiếm người cùng đàm đạo tâm sự ạ."
"Ngươi... muốn hỏi đường à?"
"Tối qua, có một số con chuột nhắt đột nhập vào thư phòng định lấy cắp thông tin và tình báo của ngươi, và ít lâu sau đó lại có người quen trong giang hồ của ta cho biết trên bảng máu của Huyết Tháp có tên của ngươi, vì thế không khó để đoán rằng ngươi đã gặp chuyện rồi, chỉ là làm ta không ngờ là ngươi còn có thể trở lại đây đấy Liên Hoa, trong khi hai tên sát thủ tiếp đơn của ngươi thì đã đột nhiên biến mất bặt vô âm tín."
"Ngươi trở về đây là muốn nương nhờ Hồng Mộng Lâu để bảo vệ tính mạng của mình đúng không?"
"Hừ, quả nhiên dù bao lâu ngươi vẫn không đổi được tật dẻo mồm đúng không?"
"Hí hí hí!!!"
"Quỷ, có quỷ!!!"
"..."
Lần này đến lượt Liên Hoa im lặng không biết nói gì, nàng tất nhiên biết nhị lưu, nhất lưu cao thủ hàm lượng như thế nào, có thể nói những người như thế không ai là không phải hào kiệt nổi danh một phương, rõ ràng từ đâu chui ra một tên cao thủ thần bí ra tay cứu nàng sau đó rời đi mà không để lại họ tên hay danh hào nghe rất vô lý. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cũng may, Dung mama dường như cũng không định dò hỏi đến cùng, nàng thở dài một tiếng rồi nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Uy, phiền mau tránh đường, nghỉ chân giữa đại lộ thế, ngươi bị điên à?"
"Uy, bộ ngươi bị điếc à?"
"Ta đến để chơi gái, hàng chổ ngươi thế nào?"
"Chuyển ngươi sẽ gặp nạn thì ta khi đấy không biết được, nhưng chuyện có người muốn lấy mạng ngươi, thậm chí có phái sát thủ đi tìm ngươi thì ta cũng mới biết được."
"Cấp bạch ngân?"
Tráng hán hét lớn, nhưng xe ngựa phía trước vẫn không có động tĩnh, lại gọi thêm mấy lần cũng không có tác dụng gì, bất đắc dĩ tráng hán chỉ có thể đích thân xuống ngựa đi tới.
Liên Hoa gỡ xuống khăn trùm đầu để lộ gương mặt như hoa như ngọc của nàng.
Nghe vậy, Dung mama liền bị chọc nhịn không được mà cười khẩy một tiếng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiếng bánh xe ngựa lăng đều vang lên không ngừng, đi kèm với đó là tiếng lớn giọng hối thúc của xa phu.
Tráng hán điều khiển chiếc xe ngựa đi đầu quát mắng đám người vận chuyển hàng phía sau khiến bọn hắn không khỏi lộ rõ sự bất mãn cùng mệt mỏi trên gương mặt, nhưng vì miếng cơm manh áo, không một ai dám hó hé nửa lời.
Nhìn thấy Liên Hoa, thiếu nữ đón khách tên Lộ Lộ ngay lập tức liền kinh hỉ mà hô lớn.
"Vâng, đó cũng là một phần lý do, nhưng nguyên nhân chính vẫn là Liên Hoa sống ở Hồng Mộng Lâu đã quen, sớm đã coi mọi người là người nhà của mình, Dung mama thì giống như người mẫu thân mà ta chưa bao giờ có, vì thế nên nếu đột ngột rời đi Liên Hoa thật sự không nở."
"Phụt, ta đùa thôi, chỉ mới đi có một ngày mà đã quên tỷ rồi sao, Lộ Lộ?"
Nghe vậy, Dung mama vẫn nhìn vào giấy tờ trước mặt bàn, dù vậy nàng vẫn lắc đầu rồi nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.