Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 10: Vô Hồi Cốc (2)
Thấy cảnh này, Huyền Minh trong lòng ám đạo không ổn, chân linh dâng lên cực hạn cảnh báo nguy cơ nhưng đã không còn kịp.
Thở dài một tiếng, Tịch Nguyệt Hình Khang quay người, hai mắt nhìn thẳng vào Huyền Minh đang đứng bất động.
Thần sắc hắn vẫn lạnh nhạt, trầm tĩnh như nước.
Cho dù đã thành công khiển khai Quỷ Nhãn quỷ vực, Huyền Minh cũng không có biện pháp nào mở ra được hai mắt.
“Kiếm, thật nhiều kiếm”
Trong tầm mắt của Tịch Nguyệt Hình Khang, sau một cái nhẹ vạch tay của hắn, thân thể được Vô Căn Quỷ Dị lực lượng cải tạo gần như hoàn mỹ của Tịch Nguyệt Huyền Minh trở nên mỏng manh giống như một tờ giấy, trong tức khắc không hề có một chút sức chống cự liền nào cùng khoảng không hóa thành bụi phấn.
Lần đầu tự thân thể nghiệm Táng Tiên Quỷ “xoá bỏ” quy tắc, Huyền Minh quả thật còn chưa có kinh nghiệm xử lý, khiến các loại cơ năng phản ứng bị đình trệ trong phút chốc.
Huyền Minh trong lòng trầm xuống, hắn liền nhận ra đây là Quỷ Vực.
“Dành thời gian nghỉ ngơi đi, Vô Hồi Cốc còn không xa” Tịch Nguyệt Hình Khang nhẹ nhàng nói.
Cảnh vật trước mắt đột ngột giống như một mặt kính phản chiếu, không gian gấp khúc, bầu trời và mặt đất bị bẻ cong.
Đang ở phía đối diện chân thật Huyền Minh trong lòng đại lẫm, còn chưa kịp thời phản ứng chỉ thấy toàn thân lạnh lẽo, thân hình hắn như bức tranh bị một cục tẩy lướt qua, làm đường nét trở nên mờ nhạt.
Ngàn vạn tiên kiếm tựa như một con kiếm long điên cuồng bổ nhào về hướng Tịch Nguyệt Hình Khang.
Tịch Nguyệt Hình Khang lần đầu tiên đối mặt với cảnh tượng hùng vĩ và đáng sợ như vậy, con ngươi lập tức co rút, thân hình cấp tốc na di khỏi vị trí, xuất hiện trước mặt Huyền Minh.
Giữa tầng mây cao vút, thân ảnh hắn đột ngột đình trệ, đạp không mà đứng, làn da cấp tốc chuyển sang một màu xám đen, từng đốm thi ban nhau nhau chen lấn da thịt hiện lên.
Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch của Huyền Minh chảy xuống từng giọt mồ hôi lạnh.
Không chỉ vậy, xung quanh cánh cổng trong bán kính hơn một trăm cây số đều được từng vòng tường cao hoàng kim đan xen phong tỏa, quỷ dị lực lượng không cách nào tận lực xâm lấn.
Huyền Minh nghiêng đầu sang nhìn về phía Tịch Nguyệt Hình Khang, hắn vẫn ngồi đó một gốc, tay chống trán và nhắm mắt tĩnh thần.
Tiếng rít của kiếm phá không, cuốn bay tất cả tầng mây như muốn xé toạc không gian.
Bên tai, Huyền Minh nghe thấy giọng nói mơ hồ của Tịch Nguyệt Hình Khang:
Bầu trời trong tức khắc bị một màu vàng nhạt bao phủ, Tịch Nguyệt Hình Khang ánh mắt lạnh lùng, phát ra một luồng sát khí mạnh mẽ đưa tay hư nắm, không gian tựa như mặt kính từng tầng từng tầng trùng lặp.
Dù thân thể Huyền Minh bị đình trệ trong vài hơi thở nhưng tâm thần vẫn có thể thao túng phi kiếm bay loạn chuyển hướng phá không ồ ạt đâm tới.
Giả tạo “Huyền Minh” khuôn mặt hờ hững, tay phải hướng về phía trước phất mạnh.
“Nhi tử tốt, ngươi thực sự khiến cho ta bất ngờ”
Thân hình khẽ đảo, một cước đạp lên gần đó một thanh tiên kiếm, phóng ra vòng vây, tránh đi kết cục bị vạn kiếm phanh thây. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 10: Vô Hồi Cốc (2) (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi đã quan sát rõ ràng địa hình, Huyền Minh một ý niệm phát ra, bàn tay trái lật úp, khoảng cách không gian tựa như mộng ảo bị xóa đi, thân ảnh hắn trong chớp mắt liền xuất hiện gần biên giới lớp ngoài cùng tường cao phong tỏa phủ đầy óng ánh hoàng kim.
Huyền Minh tay trái khẽ lật, sử dụng Quỷ Nhãn biến hư tưởng thành hiện thực, tái hiện lại một màn kinh tâm động phách Nguyên Anh Cảnh Vạn Kiếm Quy Tông từ kiếp trước.
Bên ngoài đường phố, tiếng rao hàng và những tiếng trả giá vẫn rộn ràng, âm thanh của những người trong tửu lâu, những giọng điệu non nớt vui đùa của những đứa trẻ vẫn lớp lớp vang vọng.
Nhưng lúc này tim hắn đập mạnh, cảm giác nguy hiểm bao trùm.
Dưới từng vòng tường cao đều có hơn một ngàn hắc giáp binh sĩ vũ trang đầy đủ đang canh giữ.
Tịch Nguyệt Hình Khang đứng trầm lặng giữa không trung, ngẩng đầu nhìn lên trời cao nứt nẻ, thưởng thức kiệt tác mà mình vừa tạo ra.
Tịch Nguyệt Hình Khang vừa tiết ra một tia khí tức liền đã bị Huyền Minh phát hiện.
Còn chưa kịp làm ra hành động tiếp theo, Tịch Nguyệt Hình Khang bỗng cảm thấy nơi ngực truyền đến đau nhói, một cái chủy thủ màu bạc mang theo Táng Tiên Quỷ khí tức từ phía sau đâm xuyên qua ngực hắn.
Quỷ vực có thể trưởng thành, đến một cấp độ nhất định sẽ xuyên thấu qua từng tầng linh dị thế giới.
Bên cạnh đó, Tịch Nguyệt Hình Khang cũng nhận ra rằng một đoạn trí nhớ của bản thân đã biến thành một giấc mộng thoáng qua.
Trên khuôn mặt hắn lại không có bao nhiêu khoái hoạt, chỉ hiện lên một chút nhàn nhạt thất vọng.
“C·h·ế·t tiệt, các ngươi đừng chen lấn”
"Hu hu, mẫu thân cứu ta!"
Khi Huyền Minh vừa muốn cố gắng nhổ ra chủy thủ lùi lại, hắn liền phát hiện thân thể không nghe theo sai khiến, một mặt bất động, cho dù hắn có cố gắng đến thế nào đi chăng nữa.
Bên trong những mảnh kính đó phản chiếu hàng ngàn vạn thanh tiên kiếm, trong chớp mắt xuyên qua, đâm thẳng về hướng Huyền Minh.
Tiếng la hét, tiếng rên rỉ đau đớn vang lên, đường phố lập tức trở nên hỗn loạn.
Một kiếm chém hụt, Tịch Nguyệt Hình Khang cũng không ham chiến.
Tịch Nguyệt Hình Khang thân thể càng trở nên mờ ảo không chân thực, đột ngột thân ảnh hắn biến thành Huyền Minh, hình ảnh này tựa như phản chiếu lại khoảnh khắc vừa rồi.
Dù có cả chân linh được xem như nửa viên Quỷ Đan cùng Vô Căn Chi Thể kiềm chế, hắn cũng không thể đồng loạt ngăn chặn Táng Tiên Quỷ cùng Quỷ Nhãn đang dần khôi phục. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chịu một kích trí mạng, thân hình Tịch Nguyệt Hình Khang lúc này đã gần như hoàn toàn trong suốt, sức mạnh của Táng Tiên Quỷ đang dần thành công xóa bỏ hắn khỏi thực tại.
Vô số tiên kiếm xuất hiện che đậy toàn bộ bầu trời tộc địa, ánh sáng từ tiên kiếm phản chiếu lên thiên không, tạo ra những vệt sáng lập lòe như ánh sao băng.
Bên dưới lớp da, hiển hiện hàng trăm cây mạch máu đen ngọa nguậy nhấp nhô như những con rắn nhỏ, tạo nên một cảnh tượng đáng sợ.
Ở nơi đó, có một cánh cổng khổng lồ màu ám kim cao hơn năm mươi mét đang đóng chặt.
“Phụ thân ngươi mau tỉnh lại đi, đừng bỏ ta”
Lúc này, thân thể Huyền Minh đã biến thành một con quỷ anh trắng bệch, trên thân phủ đầy con ngươi màu đen cùng mạch máu xúc tua kinh dị.
“Keng!” Một tiếng chủy thủ ra khỏi vỏ ma sát âm thanh, Tịch Nguyệt Hình Khang bàn tay to lớn vồ về phía trước, tựa như kim thiết bắn bay chủy thủ đập xuyên qua một đạo tàn ảnh của Huyền Minh.
Huyền Minh sử dụng Quỷ Nhãn nhìn tới, cách ngàn dặm cũng trở nên gần như ngay trước mặt.
Toàn thân rơi vào trạng thái cực hạn uể oải, không còn tí sức lực.
Huyền Minh cấp tốc nghiêng thân né tránh, một cái "đại thuật" Vạn Kiếm Quy Tông liền khiến toàn thân hắn đau đớn kịch liệt.
Chấn khí chớp mắt tạo thành một làn sóng xung kích kinh khủng lan ra xung quanh, khiến kiệu rồng nổ tung.
“Trong một khoảng thời gian ngắn đã học được cách triển khai quỷ vực của Quỷ Nhãn, ngươi quả thật là một thiên tài”
"Mau trốn, mau chạy ra khỏi đây!"
Mắt thấy Huyền Minh dứt khoát toàn lực bộc phát, Tịch Nguyệt Hình Khang hừ lạnh một tiếng, hai tay nắm chặt, dưới chân mặt đường vỡ vụn, thân hình tựa như một viên đ·ạ·n pháo bắn lên.
Nơi xa trên bầu trời, một đạo thân ảnh nhỏ bé cao tốc di động lướt qua từng tòa cổ lâu hướng về phía Bắc, thân hình tựa như quỷ mị toàn lực dùng đạo pháp thuấn di.
"Là thần tiên, là thần tiên hàng thế trừng phạt chúng ta!"
Linh dị lực lượng từ chân linh phát động, phất tay một cái, trước mặt một mảnh khu vực vặn vẹo vàng nhạt quỷ vực lập tức hư không tiêu biến, thân hình Tịch Nguyệt Hình Khang tựa như một bức họa bị phai màu, lúc đậm lúc nhạt.
Từ xa nhìn lại Tịch Nguyệt Hình Khang tựa như một đoàn bóng đen hình người cao lớn.
Bên dưới mặt đất, phần lớn tộc nhân ngẩng đầu vây xem đã hai mắt dại ra, cả người run rẩy lợi hại, một mảnh la hét tuyệt vọng:
“Táng Tiên Quỷ”
Những vết cắt này phá vỡ mọi thứ vật chất, biến chúng thành từng lớp tro tàn rơi vãi xuống đại địa như mưa.
Vừa rồi là một đạo “Kính Tượng Hình Chiếu” do linh dị lực lượng tạo ra, hình thành bẫy rập nhằm giúp hắn kéo dài thời gian.
"Tiểu Linh, chạy mau!"
Trên thân thể, ở giữa trán, má phải, và trước ngực không biết từ lúc nào đã xuất hiện ba cái con ngươi trồi lên nhìn loạn.
Quyết tâm không cho Huyền Minh cơ hội lật bàn, Tịch Nguyệt Hình Khang gầm lên một tiếng, thi ban liền lập tức chuyển sang màu mực che kín toàn thân, theo đó thân thể hắn thoát khỏi sự kiềm chế của Táng Tiên Quỷ mà trở lại thành thực thể. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tịch Nguyệt Hình Khang tựa như đã đoán trước được tương lai, quỷ vực cùng lúc đó co lại chuyển sang một màu vàng đậm, bầu trời vặn vẹo, phạm vi trăm dặm không gian xung quanh Huyền Minh vỡ thành từng mảnh kính.
Không gian trở nên tĩnh lặng trong chốc lát, như thể thời gian bị ngưng đọng.
Toàn thân hắn lúc này bốc lên trùng thiên hắc khí, một mùi thi xú tràn ngập khoảng không.
“Cứu mạng”
Bóng đen cao hơn ba mét kiệt lực nâng lên bàn tay phải, tựa như bàn tay phải của hắn lúc này nặng ngàn cân.
Cách đó không xa, chân thân Tịch Nguyệt Hình Khang ẩn thân trong “Kính Tượng Không Gian” đã hoàn tất bước chuẩn bị.
Phía trước, Huyền Minh như thế chẻ tre phóng xuyên qua ngàn quân, vượt qua từng vòng từng vòng hoàng kim tường cao bảo hộ, mắt thấy cánh cổng to lớn đã càng lúc càng gần. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Điều duy nhất khác lạ là toàn thân hắn bị bao phủ bởi chằng chịt màu đen thi ban, thân thể phát ra nhàn nhạt một mùi hôi tanh tưởi.
"Là nó, là quái vật đó, nó muốn hủy diệt tộc địa!"
Hắn xoay người một vòng giữa không trung, tay phải cơ nhục phồng lên, chụp lấy một thanh tiên kiếm đang loạn bay, một loại không biết linh dị lực lượng màu đen lan tràn bao trùm lên thân kiếm, trở tay chém về phía trước.
Một cái lật tay, Huyền Minh điều động quy tắc của Quỷ Nhãn, biến hiện thực vừa rồi trở thành hư ảo, một đoạn nhỏ thời gian quá khứ bị cắt đi, và Tịch Nguyệt Hình Khang lại xuất hiện ngay vị trí cũ.
Tựa như khoảnh khắc chớp mắt kết liễu Huyền Minh vừa rồi chỉ là hắn tự suy tự diễn, ký ức không biết từ lúc nào đã bị thay thế, tất cả trở thành một cơn ảo giác.
Tầng thứ sáu có thể điều khiển thời gian và không gian, tất cả quỷ vực nằm ở tầng thấp khi bị kéo đến đây đều không may mắn thoát khỏi”.
Một cái rung người, khắp thân thể nhỏ bé của Huyền Minh đều bị mồ hôi lạnh thấm ướt, đưa mắt nhìn lại hắn đã trở về ngồi trong kiệu.
Chớp mắt một cái, toàn bộ phi kiếm, chim thú, cùng khoảng không gian bao la trên bầu trời tộc địa xuất hiện hàng loạt vết cắt chém đen ngòm.
Trên cửa, dán đầy màu đỏ bùa chú phù văn, thoạt nhìn chất liệu giống hệt với cánh cửa đạo quan ở nơi của Phong lão.
Huyền Minh nhìn cũng không nhìn, tay phải mạnh phất qua, Táng Tiên Quỷ lập tức khiến cả một vùng quỷ vực mang theo cả hàng ngàn vạn thanh tiên kiếm phía trước cùng nhau tiêu biến.
Khi tay đã nâng đến trước ngực, hai ngón tay hắn khép lại thành kiếm chỉ, nhanh chóng từ phía trên một đường thẳng vạch xuống.
Tính toán sơ lược, tổng cộng có hơn mười ngàn binh sĩ.
Mặt đất rung chuyển, không khí rung động, sức ép từ kiếm trận bao trùm lên mọi thứ.
Tầng thứ năm có thể khởi động lại thời gian của bản thân, khiến mọi ảnh hưởng trái chiều trên thân thể đều biến mất.
Ngũ giác Huyền Minh được linh dị lực lượng cải tạo đã gần như thông thần, nghe rõ được bên dưới đông nghẹt như kiến dòng người hỗn loạn la ó tuyệt vọng cùng cầu khẩn.
Sức mạnh khủng khiếp từ Vạn Kiếm Quy Tông khiến mọi thứ xung quanh như bị hút vào một cơn lốc xoáy.
Ở tầng cuối cùng, Huyền Minh thậm chí còn cảm nhận được khí tức linh dị gợn sóng cực mạnh, nơi đây còn được bảo vệ bởi một Ngự Quỷ Giả cấp cao ẩn mình trong bóng tối.
Lời nói vừa dứt, toàn bộ bầu trời đều bị ánh sáng màu vàng đậm đặc bao phủ, giống như hạo hãn thái dương phủ chiếu.
“Nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi”
“Học được rồi sao?
“Chân của ta, chân của ta gãy rồi”
“Mà tầng thứ bảy có thể khởi động lại toàn bộ thời gian của một khu vực”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.