Ta Là Chưởng Giáo Ẩn Thế Tông Môn
Bạch Y Nhập Mộng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 141 : lô đỉnh Cố Tiên Nhi
Bi thương là chưởng môn Tiên Đạo Môn kêu hắn đi qua, hắn không biết đi có gặp phải nguy hiểm gì không.
Giang Bắc Thần nghe Vương Lang nói vậy trong lòng run lên, tông chủ! Tông chủ Vô Cực Đạo Tông!
Người bên dưới sôi nổi nghị luận, thảo luận tình huống của Vô Cực Đạo Tông.
Đối với hắn mà nói Thiên Nguyên thịnh hội không quan trọng, trở về trước trở thành tông chủ mới là đại sự nhất đẳng.
Chưa từng nghe nói tới thời gian là sinh mệnh sao? Ngươi làm trễ nãi thời gian của ta chính là hại mạng của ta!
Lại nói tông chủ này cũng quá yếu đi, một chút năng lực phản kháng cũng không có. Không đúng, ta g·i·ế·t tông chủ Vô Cực Đạo Tông, xong rồi, lần này phiền toái rồi.
Ôi chao?
"Mặt khác cả nhà Tiên nhi tiểu thư bị diệt cũng có liên quan tới tông chủ Trần Huyền Niên!"
Nếu như g·i·ế·t trưởng lão gì đó, người ta tìm tới cửa, uy áp của mình vừa phóng thích, đối phương còn không dám tùy tiện ra tay, nhưng tông chủ thì khác.
"Tiên nhi tiểu thư, xem ra ngươi lựa chọn không sai." Cố Đạt kích động nói.
Con mẹ nó, ta nói nhiều như vậy, nói phóng khoáng như thế, thế mà mới tăng hai độ trung thành.
Phụ mẫu của Cố Tiên Nhi cùng với cái c·h·ế·t của gia gia nàng có liên quan đến quỷ đoản mệnh Trần Huyền Niên kia. Nói cách khác, cái c·h·ế·t của người nhà Cố Tiên Nhi, Trần Huyền Niên đã biết được tình hình thực tế, thậm chí rất có thể là do Trần Huyền Niên bày ra.
Hai tâm phúc của hắn rất không tình nguyện đi theo phía sau hắn, sợ bị Vương Lang xem như bia đỡ đ·ạ·n.
Hắn g·i·ế·t hết tông chủ của người ta, người ta không thể không tìm hắn liều mạng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Nếu ai dám có ý đồ với ngươi, bản tôn sẽ g·i·ế·t!" Giang Bắc Thần hào khí nói xong, đứng dậy khỏi ghế.
"Đạo thai Tiên Thiên, lô đỉnh?" Giang Bắc Thần híp mắt, trong lòng suy tư, không nói ra.
"Vâng!" Vương Lang cung kính lên tiếng, vui mừng quá đỗi.
Giang Bắc Thần phất phất tay, ép buộc bản thân không nên nghĩ đến chuyện này.
Hiện tại đắc tội Thiên Đạo Minh và Vô Cực Đạo Tông, về sớm một chút trốn đi thì tốt biết mấy, ở bên ngoài điều tra lung tung, sớm muộn gì cũng có ngày tự mình lãng c·h·ế·t.
Sắc mặt Vương Lang phức tạp, tâm tư nặng nề, hắn cũng không biết có nên đi hay không. Nếu không đi, nói không chừng hắn cũng không thể rời khỏi Nguyên Long Sơn. Nếu chẳng may kết quả giống như Trần Huyền Niên, vậy bố cục của hắn sẽ trở thành vô dụng.
Vì mạng sống, Vương Lang nói ra chuyện của Cố Tiên Nhi: "Tiền bối, người vừa tới tìm phiền toái là tông chủ, hắn đến tìm phiền toái là vì Tiên Nhi tiểu thư. Thể chất của Tiên Nhi tiểu thư đặc biệt, là lô đỉnh thượng hạng, tông chủ vẫn luôn bồi dưỡng nàng, chính là muốn có một ngày lấy được trái cây."
Vị trí tông chủ Vô Cực Đạo Tông là của ta!
Sao ta cảm thấy mình bị coi là tay chân? Thôi thôi, chuyện này không quan trọng nữa, quan trọng là ngươi có thể quản lý tốt chuyện Vô Cực Đạo Tông không tới gây sự với ta là được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vương Lang nghe vậy ngẩn ra, chẳng lẽ tiền bối không biết người vừa tới là tông chủ Vô Cực Đạo tông sao? Cũng đúng, ở trong mắt tiền bối, tông chủ cũng được, đệ tử cũng được, chẳng qua đều là con kiến.
Thời khắc hạnh phúc thuộc về ta sắp tới rồi!
Bên tai vang lên giọng nói của hệ thống: "Đinh, độ trung thành của Cố Tiên Nhi +2!"
"Được rồi, bản tôn cũng không phải hạng người lạm sát kẻ vô tội. Cố Tiên Nhi bái ta làm sư phụ, ta nên che chở hắn. Vô Cực Đạo Tông ngươi hùng hổ dọa người, không g·i·ế·t không được."
"Chẳng lẽ là đi báo thù cho tông chủ Vô Cực Đạo tông? Không thể nào, ngay cả tông chủ cũng c·h·ế·t dưới tay chưởng môn Tiên Đạo môn, hắn đi không phải là tặng đầu người sao?"
Giang Bắc Thần trực tiếp lên tiếng che chở Cố Tiên Nhi, khiến hắn cũng có chút động tâm.
Câu nói tiếp theo của Vương Lang là truyền âm nói cho Giang Bắc Thần.
Trên linh chu của Vô Cực Đạo Tông, Vương Lang nhìn t·hi t·hể của tông chủ Trần Huyền Niên, buồn vui đan xen.
Được rồi, quản nó lô đỉnh gì hay không lô đỉnh gì đó, không quan hệ với ta, chỉ cần nàng là đồ đệ của ta là được rồi!
"Phó tông chủ, làm sao bây giờ?" Một đệ tử tiến lên hỏi.
Cố Tiên Nhi này cũng quá khó dạy dỗ rồi!
May mắn còn tốt, ta không sao ta không sao, chỉ cần không liên lụy tới ta là được.
Vương Lang bị tiếng hét của Giang Bắc Thần làm cho hoảng sợ, đi vài bước đến trước mặt Giang Bắc Thần.
Thôi quên đi, không nghĩ nữa, nếu còn tiếp tục nghĩ lỡ như hệ thống lại phát nhiệm vụ c·h·ó má cho ta, vậy chẳng phải ta xong đời sao?
Vương Lang đến trên boong thuyền của Tiên Đạo Môn linh chu, thái độ thành khẩn, chắp tay hành lễ.
Vương Lang nghe vậy sững sờ, giãy giụa một phen, chậm rãi đi tới Giang Bắc Thần, mỗi một bước đi đều hết sức gian nan, giống như là cõng một ngọn núi vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi rời đi, Vương Lang không ở lại lâu, trực tiếp điều khiển linh thuyền trở về.
"Mau nhìn, phó tông chủ Vô Cực Đạo Tông đi lên linh chu của Tiên Đạo Môn."
Vương Lang Như trút được gánh nặng, xoay người mang theo hai tâm phúc rời đi, lúc xoay người, khóe miệng hơi cong lên, toát ra nụ cười hạnh phúc.
Vui là tông chủ rốt cục bị hắn hại c·hết, hắn có cơ hội trở thành tông chủ Vô Cực Đạo tông.
Những lời này không chỉ nói cho Cố Tiên Nhi nghe, mà còn nói cho Hứa Mộng Nguyên nghe.
"Nói, người trước đó tới Tiên Đạo Môn ta là ai? Hắn có ý đồ gì với Cố Tiên Nhi? Ngươi nói ra ta sẽ thả ngươi rời đi, không làm khó dễ ngươi." Giang Bắc Thần nhẹ giọng nói ra.
Ngươi có tiếp quản Vô Cực Đạo Tông không?
Mẹ nó, ta còn tưởng rằng chỉ là trưởng lão, không nghĩ tới lại là tông chủ!
Trong lòng Giang Bắc Thần chửi bậy một câu, không nhìn về phía mọi người, quay người về khoang thuyền nghỉ ngơi.
Chương 141 : lô đỉnh Cố Tiên Nhi
Hiện tại Giang Bắc Thần chỉ có một tấm Bất Diệt Kim Thân thể nghiệm, là át chủ bài duy nhất, lực lượng cũng không đủ.
"Ngươi nhanh lên được không?" Giang Bắc Thần tức giận hô lên, sớm biết rõ ràng bản thân nên về sớm đi ngủ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đồ đệ của Tiên Đạo Môn ta, thân phận của mỗi người đều không giống nhau, nhưng chưởng môn hoàn toàn không quan tâm tới thân phận của họ. Hắn chỉ xem họ có trung thành hay không, có nghe lời hay không mà thôi." Cát trưởng lão mở miệng nói.
Giang Bắc Thần suy tư xong, lúc này mở miệng nói: "Cố Tiên Nhi ngươi là đồ đệ của bản tôn, bản tôn cũng không quản ngươi là lô đỉnh gì, ngươi ở Tiên Đạo Môn một ngày, ta che chở ngươi một ngày!"
Diệp Linh Khê chạy chậm theo sau lưng Giang Bắc Thần, cùng nhau đi vào.
"Phỏng chừng là đi bồi tội, cường giả như vậy ngay cả Thiên Đạo Minh cũng không dám chọc, càng đừng nói Vô Cực Đạo Tông."
Dựa vào chính mình quá gần, vạn nhất đột nhiên ra tay, vậy chẳng phải mình sẽ c·h·ế·t sao?
Chuyện này vừa nhìn đã biết rất khó, vạn nhất hệ thống tuyên bố nhiệm vụ để cho mình đi điều tra, vậy chẳng phải mình sẽ ợ ra rắm sao?
"Tiền bối, tông chủ c·h·ế·t chưa hết tội, vãn bối sẽ tiếp quản Vô Cực Đạo Tông, đến lúc đó nhất định sẽ kính Tiên Đạo Môn như khách quý, không dám tùy tiện mạo phạm!" Vương Lang trịnh trọng nói.
"Bái kiến tiền bối!"
"Hai người các ngươi đi theo ta!" Vương Lang gọi hai tâm phúc cùng đi lên linh thuyền của Tiên Đạo môn.
"Thôi, ta đi một chuyến vậy." Vương Lang bất lực nói, đi còn có một chút hi vọng sống, không đi chắc chắn sẽ c·h·ế·t. Hắn không phải người ngu, đương nhiên biết cân nhắc lợi hại.
Giang Bắc Thần nằm trên giường, trong đầu không ngừng vọng lại câu nói kia của Vương Lang.
Tuy phiền phức của Cố Tiên Nhi đã được giải quyết, nhưng hắn vẫn muốn hiểu rõ nguyên nhân của phiền phức. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cố Tiên Nhi cũng nhìn Giang Bắc Thần, chớp chớp mắt to, hai mắt thanh tịnh.
Sau khi Vương Lang đi, Giang Bắc Thần suy tư một hồi, nhìn thoáng qua Cố Tiên Nhi.
Giang Bắc Thần gật nhẹ đầu, vẫy vẫy tay: "Ngươi lại đây."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.