Nam Thiên Trấn Hồn Ký
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 7: Pháp Sư Thu Trang
Một đám người cực độ ganh tị với Trần Nhật Minh, thậm chí còn vài người còn đang âm mưu triệt hạ Nhật Minh. Buổi học diễn ra một cách êm đềm, kết thúc buổi học vừa ra khỏi lớp đã thấy hai chị Tuyết Vân đợi hắn.
Trần Nhật Minh chẳng để ý lắm đến ba người đang mắt to mắt nhỏ, tay đúc túi quần mà đi ra cổng, đi một đoạn mới để ý sự khác lạ của ba người con gái, hắn gãi gãi đầu.
Trần Nhật Minh thành thật trả lời, cả ba người Tuyết, Vân, cùng Thu Trang quay sang nhìn Trần Nhật Minh với ánh mắt đánh giá.
- Xin lỗi nhé, tại tớ còn phải chuẩn bị đồ nghề.
Một tia lửa b·ốc c·háy trong đêm, Lê Thu Trang tay tung ra một lá bùa, tay ấn pháp lệnh, miệng đọc thần chú, lập tức pháp lực dâng trào uy năng lá bùa được kích phát, nó lao xoẹt tới góc phòng.
Chương 7: Pháp Sư Thu Trang
- Chị Vân mặt em có gì dính trên mặt à?
Lê Thu Trang ở ngay sau lưng thù lù lên tiếng khiến cả ba người giật nảy mình, hai người Tuyết Vân lập tức dùng ánh mắt như đang nhìn đến tình địch của mình vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn thấy trên Tik tok có nhiều chị mạnh tay bo tiền lắm, trời cho ta nhan sắc không biết tận dụng là không được, Tuyết thấy Trần Nhật Minh ngẩn người thì cười hỏi.
- Không nhanh tay thì hỏng việc.
- Cậu không ăn được mắm tôm?
Vân nhìn một lát thấy không có gì liền lắc đầu, Trần Nhật Minh xoa xoa mũi, hình như càng ngày mình càng đẹp trai thì phải, ít nhất là xuống Hà Nội ít dãi nắng ra ngoài trắng lên không ít, thế cũng tốt, ít nhất là bản thân đẹp trai hơn, khó khăn quá thì mình xin đi vào quán Bar làm dancer, nhảy cởi áo cũng kiếm bộn.
- Không cần bật, đợi tớ bắt nó đã, thấy nó ở kia rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau đó Trần Nhật Minh bị thúc d·ụ·c dẫn đối phương lên phòng, vừa tới cửa Thu Trang đã để balo xuống, móc ra hai lá bùa màu xanh dán lên cửa sổ và cửa chính, động tác rất chuyên nghiệp khiến Trần Nhật Minh há hốc cả mồm, còn tưởng mình đang quay một bộ phim trừ ma với Lê Thu Trang.
- Không có.
Hít? Thật sự đối phương thấy nó, ôi mẹ ơi, Trần Nhật Minh sợ tới mức run rẩy đứng sau Thu Trang không cả dám thở mạnh.
Nghĩ thôi cũng thấy chuối vô cùng, hắn chưa từng nghĩ tới ở Việt Nam lại có một pháp sư bắt ma nào xinh đẹp như Thu Trang, ít nhất cũng phải là ông chú, bà cô mới đúng bài.
- Cô hoa khôi khối năm nhất năm nay cũng nhìn trúng Nhật Minh?
Trần Nhật Minh chỉ hơi tò mò khi thấy Thu Trang ăn bún đậu với nước mắm, cũng chẳng bình phẩm gì nhiều cắm đầu ăn xong xuất của mình, mút một hơi hết cốc nước đậu rồi hài lòng xoa bụng, ngậm thêm viên kẹo bạc hà mà quán đã chuẩn bị.
- Âm khí rất mỏng, đối phương cùng lắm chỉ là một vong ma, không phải quỷ, dễ nói chuyện.
- Xong rồi bật điện lên đi.
Kết thúc buổi chụp ảnh Trần Nhật Minh trở về nhà, tắm rửa sau đó ra ngoài đầu ngõ ngồi uống trà đá chờ đợi, quả nhiên con gái là chúa lề mề, hẹn bảy giờ mà tám giờ kém mới thấy mặt.
Lê Thu Trang mở ra một cái hộp nhỏ, tay ấn vài thủ quyết đưa về phía trước, một cái bóng mờ lập tức bị hút vào bên, sau đó mới nói với Trần Nhật Minh.
- Ai mà biết được.
Lơ đáng nhìn sang bàn bên cạnh, thấy đồng phục của trường sân khấu điện ảnh Hà Nội, cũng không hẳn là áo đồng phục mà là áo in bóng đá của bọn họ thôi, nhưng mà là mấy bạn nữ mặc, mấy mắt chạm nhau, thế nào mấy người đều nhìn mình, tự nhiên lại hơi ngại.
Thu Trang mặc một cái quần cộc ngắn cụt, khoe ra đôi chân dài miên man trắng múp không một vết xước, mặc một cái áo phông ngắn in hình con gấu, đội một chiếc mũ lưỡi chai, đeo khẩu trang, lưng đeo balo.
- Nhật Minh cậu đi đâu đấy?
"A."
Tuyết nhanh chóng trả lời, Vân cũng gật đầu lia lịa, còn Thu Trang bĩu môi không nói gì, mấy người cười đùa nói chuyện một lát cũng trả tiền xách mông đi, buổi chiều nay hắn bị hai chị Tuyết Vân kéo đi bắt chụp ảnh mẫu bằng được, thế là lại bỏ việc ở quán cà phê, hẹn Thu Trang vào 7 giờ tối ở đầu ngõ.
Nay có mấy bộ quần áo mẫu năng động, quần đùi áo ba lỗ, khoe ra mấy đường cơ bắp chụp lên ảnh nhìn rất men lì, hai người Tuyết Vân như đào được mỏ vàng dí cho Trần Nhật Minh mấy bộ chỉ có quần, khoe ra cả đống cơ bắp.
- Đúng là hai chị thật tuyệt vời.
Nghe Lê Thu Trang nói một mạch, Trần Nhật Minh dơ tay xoa đầu, lúc này thật sự rất muốn hỏi đối phương có bị bệnh không, nhưng lời này ra đến miệng thì lại nuốt vào, mình nói có ma vậy mà người ta lại tin, chẳng lẽ đối phương có bản lĩnh thật, bắt ma như trong phim?
Hai người chạy đuổi theo, thế là lại có thêm một người, tự nhiên lại thành bốn người, Tuyết dẫn cả nhóm đi ăn bún đậu mắm tôm, Trần Nhật Minh thì không có ý kiến, Lê Thu Trang nhăn mũi nhưng cuối cùng vẫn ngồi xuống, ăn bún đậu với nước mắm.
Trần Nhật Minh nhét chìa khóa vào ổ rồi mở cửa, sau đó Thu Trang nói đóng lại liền đóng, trong căn phòng tối đen âm u lúc này ùa ra cảnh giác lạnh tới rùng mình, Trần Nhật Minh nổi cả da gà, định bật điện nhưng Thu Trang nói.
- Không ăn được.
- Thật sự mời em đi ăn?
Một đám hóng hớt nghe thấy câu Lê Thu Trang tối sẽ đến chỗ Trần Nhật Minh, thật sự đầu của cả đám không nghĩ được chuyện gì trong sáng, giúp nhau học? Có mà học đánh vần thì có, chứ ở đâu ra chuyện giúp nhau học tập thật sự, có ma mới tin. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trần Nhật Minh kinh dị lên tiếng hỏi thăm, lúc đầu còn tưởng Thu Trang có biện pháp gì, bùa chú hoặc thứ gì đó có thể trấn phong thủy, nhưng nhìn cái balo còn có cả chuôi kiếm thò ra khiến Nhật Minh kinh dị.
Đối với việc ăn uống Trần Nhật Minh không có lực từ chối, dù sao bản thân kinh tế cũng eo hẹp, được mời tất nhiên là phải đi, còn sau này khi có tiền hắn sẽ mời ngược lại, đây là cách làm người cơ bản mà Trần Nhật Minh biết.
Thu Trang bĩu môi lập tức chạy theo Trần Nhật Minh, Tuyết với Vân nhìn nhau.
- Đang nghĩ gì đấy mà mặt nhìn gian thế?
- À, tớ mở.
Cùng với đó một tiếng hét vang lên, Trần Nhất Minh trợn mắt há hốc cả mồm, bản thân vừa nhìn thấy cái quái gì xảy ra vừa nãy? Lê Thu Trang đọc pháp lệnh, tung bùa sau đó một tiếng hét như của ma quỷ vọng tới.
- Này, đừng nói với tớ là cậu bắt ma?
- Hỏi thừa, tất nhiên là bắt nó.
- Thiên địa chứng giám, huyết ấn lập trấn, quỷ mị quy hồn. Lê gia lệnh xuất, ma tà phục sát! Pháp khai!
- Đi ăn.
- Hai chị mày thiếu tiền sao, hôm nay bao thằng em đi ăn uống thoải mái.
Bây giờ trong đầu hắn có một câu hỏi xuất hiện? Là thế quái nào con gái ăn cứ thỏ thẻ như vậy, bao giờ mới xong, hôm qua Thu Trang ăn miếng lớn có khác gì mình đâu, sau nay cũng nhẹ nhàng thế không biết, đúng là mình chưa từng yêu đương kinh nghiệm yếu ớt đến đáng thương thì phải, nhưng chung quy lại là hai chữ "khó hiểu."
- Khụ khụ, em đang nghĩ mình có nên đi làm thêm ở quán Bar hay không? Mặc quần âu áo sơ mi nhảy dancer kiếm thêm.
- Mày cũng lau nước rãi đi... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Cậu còn ngẩn người ở đây làm gì, mở cửa.
- Thôi khỏi, chị thuê em về nhà chị nhảy thoát y cho mình chị xem. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Ba người bị cái gì thế? Sao lại đọ mắt to đọ mắt nhỏ với nhau làm gì?
- Tuyết lau máu mũi đi mày.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.