Nam Thiên Trấn Hồn Ký
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 14: Khu Trọ Sinh Viên Có Ma
Khu trọ sinh viên cũ này không phải đã bỏ hoang phế hoàn toàn, mà xung quanh vẫn có nhà dân san sát, thậm chí là vẫn có vài người ở tầng một tầng hai, nhưng tầng ba, tầng bốn tuyệt nhiên không có ai ở, có vẻ đối với bọn họ phía trên này chính là cấm địa.
- Chắc chắn là chị Vân mất một phách trong buổi tối đấy rồi, sau mới bị vong kia nó theo, người mất phách dễ ốm yếu, là đối tượng cho cô hồn dã quỷ, thế này đi để Trang về chuẩn bị một ít đồ, tối 7 giờ gọi cả chị Tuyết nữa, ba người qua chỗ khu trọ sinh viên cũ kia, à quên nhớ bảo chị Tuyết đem theo cả một cái áo của chị Vân hay mặc theo nữa.
Không phải tay hai người đang để trên vai mình? Thế thì tay ai? Cả ba đang đứng cùng hướng với nhau ở ngay đầu cầu thang.
Đèn pin được bật lên Lê Thu Trang trợn mắt, Trần Nhật Minh vẻ mặt trắng xám từ từ dơ hai tay lên xua xua, ở bên cạnh chị Tuyết cũng sợ hãi mà dơ hai tay lên lắc lắc, đến lúc này vẻ mặt Lê Thu Trang cũng trắng xám.
Lê Thu Trang như thổ địa ở đây vừa cầm đèn pin soi khắp nơi vừa kể, giọng nhỏ nhẹ trong dãy hành lang vang lên, tạo nên không khí không hề dễ chịu tí nào, vẫn còn mùa nắng nóng nhưng không hiểu sao Trần Nhật Minh da gà nổi hết lên, lạnh cả sống lưng.
- Ok, vậy hẹn 7 giờ ở đây nhé, đừng có cao su đấy.
- Sau đó ở đây nhiều người thường nghe thấy tiếng khóc của hồn ma bạn nữ kia, thậm chí nhiều người còn thấy bóng trắng lượn lờ ở tầng ba tầng bốn, từ đó khu trọ sinh viên vốn đông đúc vắng tanh, sau này thì người ta cũng chỉ dám thuê ở tầng 1, cùng lắm là tầng 2.
Vừa đi lên trên Thu Trang vừa kể với Trần Nhật Minh về vụ án xảy ra cách đây hơn sáu năm, Trần Nhật Minh nghe xong liền tự động đi sát vào Thu Trang một bước, chị Tuyết cũng thế hai người rúm lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Hâm à, chị còn phải cảm ơn em không hết, tiền bạc gì cơ chứ, không có em chị không biết xử lý kiểu gì nữa.
- Ba cái đứa này, làm cái gì ở đây, xuống ngay.
Tuyết lưỡng lự một lúc, nhìn băng quấn trên đầu Trần Nhật Minh rồi lại nhìn bộ dạng năn nỉ của đối phương rồi cũng gật đầu đi làm thủ tục xuất viện.
Ở chơi thêm một lúc Trần Nhật Minh cùng Lê Thu Trang rời khỏi chung cư An Bình City, xuống dưới đi ra ngoài để bắt xe, lúc này mới có không gian thoải mái để nói chuyện.
- Mẹ nó, ma quỷ cái c·h·ó gì b·ạo l·ực thế không biết.
Trần Nhật Minh đột nhiên nghĩ tới vấn đề nên hỏi Thu Trang, nhưng nhận lại được một cái lắc đầu.
"Phù."
Chương 14: Khu Trọ Sinh Viên Có Ma
Thang máy mở ra Tuyết dẫn hai người về phòng, mở cửa đi vào trong, chị Vân đang được một người nữa chăm sóc, đây là bạn của chị Tuyết cùng học với hai người, nhìn chị Vân mặt vẫn trắng xám không có khí sắc, người ốm bệnh nằm trên giường Trần Nhật Minh nhíu mày không thôi.
Cửa mở ra một lần nữa Tuyết đi vào cùng bác sĩ, hai người không nói gì thêm, bác sĩ kiểm tra v·ết t·hương trên đầu Trần Nhật Minh một lúc sau đó nói với Tuyết.
Đang ăn táo Trần Nhật Minh phải dừng lại nhìn sang Lê Thu Trang, đối phương đưa cho Trần Nhật Minh thêm miếng táo nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Chị Vân sao rồi chị Tuyết?
Đúng 7 giờ tối ba người gặp ngay ở sảnh A6 chung cư An Bình City, sau đó gọi taxi đến khu trọ bốn tầng sinh viên trong lời nói của chị Tuyết, anh tài xế nhìn ba đứa mà nói.
- Cảm giác sao rồi? Kể ra đầu Minh cũng cứng phết, chỉ khâu có bốn mũi.
- Hai người làm cái gì đấy, bỏ tay ra.
Về đến phòng Trần Nhật Minh tắm rửa giặt quần áo, nhìn vào cái gương trong nhà tắm thấy cái đầu mình quấn băng gạc thì nghiến răng nghiến lợi.
- Vâng anh, bọn em có việc ấy mà.
- Mấy đứa hết chỗ chơi rồi à? Chỗ nhà anh cũng có mấy đứa trẻ như chúng mày đến đây chơi, rồi đứa thì điên đứa thì rồ, mấy cái chỗ này không sạch sẽ đâu mà chơi dại.
"Cạch." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Cái gì cũng phải có nhân quả, nghiệp quả, không phải cứ muốn là được, nói chung là phải có duyên số chứ không ai tự nhiên lại nhảy vào tìm c·hết cả.
Trần Nhật Minh còn phải đế thêm vào, sợ lại giống lần trước đối phương cao su thì đợi có mà muỗi nó khiêng mẹ đi, nhận được cái gật đầu chắc nịch của Thu Trang, sau rồi đường ai người đấy về.
Cửa phòng mở ra hai người đi vào, Lê Thu Trang xách theo một túi hoa quả, Tuyết thì xách theo cháo với sữa, thấy Trần Nhật Minh đã tỉnh thì Thu Trang nháy mắt nói.
- Chị Tuyết cho em xuất viện đi, mai còn đi học nữa.
- Lúc Trang đến đã thấy xong rồi, nên phụ chị Tuyết đưa Nam vào viện, còn vấn đề của chị Vân vẫn chưa xong đâu, mất một phách rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trần Nhật Minh trợn mắt, đầu còn đang quấn băng kín mít đây này, đau thấy cụ nội luôn mà còn gặp Lê Thu Trang mát mát nữa.
Đèn pin đột nhiên chập chờn rồi tắt ngủm, khiến cả hai người Nhật Minh cùng chị Tuyết bấu chặt lấy Lê Thu Trang.
- Sao không ai đến bắt?
Anh tài xế chỉ biết lắc đầu, đám trẻ đến những nơi âm u thì có việc gì, ngoài chơi mấy cái trò tâm linh, nghé con không sợ cọp, thấy không phải việc của mình nên tài xế cũng chẳng nói thêm, xe đến nơi cả ba liền xuống xe.
Trần Nhật Minh uống thuốc xong thì nằm vật ra giường, ít nhất phòng bệnh này cũng thuộc vào loại cao cấp, Minh nằm một phòng riêng luôn, đến lúc mình ra viện thì thôi ốm người, tiền đâu mà trả viện phí.
- Chuyện này phiền sư tỷ rồi, tiểu đệ đạo pháp không tinh, chịu c·hết rồi, mẹ nó hôm qua nó nhảy một cái mà xa hơn hai mét, sức thì như trâu ý, sợ thật. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nói chuyện linh tinh thêm với Thu Trang một lúc, buổi chiều Trần Nhật Minh được xuất viện, ba người bắt taxi trở về chung cư An Bình City.
Chị Tuyết lắc lắc đầu nói.
- Tất nhiên là làm lễ gọi hồn phách về, nhưng theo chị Tuyết kể thì không đơn giản là làm lễ bình thường đâu, mấy ông bà nghịch dại chơi cầu cơ, lại chơi đúng chỗ có người bị g·iết, oán khí của đối phương còn lưu lại trên người chị Vân rõ mồn một, không phải vong ma bình thường đâu.
- Tiền viện lúc nào em có tiền sẽ trả cho chị.
- Sáu năm trước ở đây có một vụ án kinh hoàng, hai bạn sinh viên yêu đương sống với nhau ở phòng 404, sau đó xích mích gì đó trong tình cảm bạn trai kia liền ra tay g·iết bạn gái, nghe đâu là mổ cả bụng, chặt tay chân dấu xác.
Lê Thu Trang xoa xoa cằm điệu bộ trầm tư lắm.
Trần Nhật Minh thở phào may là không phải ma, chứ nếu là ma thật thì quá dọa người rồi, Lê Thu Tranh một tiểu pháp sư dòng họ Lê ở đây, vẻ mặt lúc này cũng khó xem chứ đừng nói đến một con gà như mình, càng không cần nói đến Tuyết mặt đã cắt không còn một giọt máu.
Than thở vì vẻ đẹp trai của mình bị hao tổn, xong ra ngoài thay bộ quần áo thoải mái, đeo thêm đôi giày vào chân, tối mà có gì không hay còn chạy cho nhanh.
- Vậy giải quyết kiểu gì?
- Bạn của em cơ địa rất tốt, v·ết t·hương rất nhanh sẽ lành, nếu muốn có thể xuất viện trong ngày, sau một thời gian sẽ tới kiểm tra rồi tháo chỉ.
Trần Nhật Minh mừng rỡ nói.
Trần Nhật Minh gật đầu rồi xúc cháo chị Tuyết mua ăn xong thì Thu Trang gọt táo đưa cho, tuy còn đau đầu nhưng mồm nó không có đau, Nhật Minh nhận lấy.
Giọng nói vang lên làm cả ba thở phào một cái, một ông bác gầy gò độ hơn 60 tuổi từ sau đi ra chặn ba trước xua xua ba người, bộ quần áo bảo vệ đã cũ kĩ in hằn dấu vết năm tháng, cùng với nét phong sương in hằn trên gương mặt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.