Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 11: Va Chạp Lớp Phó

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Va Chạp Lớp Phó


- Vâng anh, giỏi lắm đánh ở ngoài thì em ăn vạ.

Văn Cường tức giận gạt đám người ra đi khỏi phòng tập, một đám người của câu lạc bộ ngứa mắt nói theo.

- Nay nhà làm cơm á, ông bảo Minh tối sang.

Bị trúng đòn của đối phương Trần Nhật Minh hơi choáng, bên ngoài cả hai bên đều cổ vũ hô to tên tuyển thủ bên mình, dù là một trận giao lưu nhưng cũng nồng nặc mùi thuốc s·ú·n·g v·a c·hạm.

"Không phải chứ? Không có âm mưu nào ở đây nha."

- Vâng anh.

"Vèo."

- Tuổi con tôm, tốt lắm Nhật Minh.

Tổng kết lại mấy trận giao lưu cọ sát, huấn luyện viên hai bên nói ra ưu nhược điểm mà họ đánh giá mọi người, sau đó bắt tay trên tinh thần giao lưu một lần nữa rồi giải tán. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Nhật Minh đeo mũ giáp, sau đó lên sân đấu, cả hai chào đối thủ sau đó bắt đầu trận đấu, Văn Cường vườn quanh một vòng rồi bất ngờ tung chân đá nhử, Trần Nhật Minh né tránh bộ dạng không nhanh lắm, cứ như vậy hai bên qua lại vài đường tìm ra sơ hở. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- À ờ.

Văn Cường cười lạnh khi Trần Nhật Minh trúng đòn, liên tục như vậy tiếp tục vừa nhử vừa t·ấn c·ông, Trần Nhật Minh liên tục trúng đòn, phản công được vài lần nhưng đều bị phá giải.

- Cẩn thận nhé thằng em, thằng kia có vẻ cay mày đấy.

Nhàm chán quá không có chuyện gì để nói ở trường với Thu Trang, Trần Nhật Minh liền lôi chuyện bị ghẻ ra làm chủ đề, Thu Trang lắc đầu nói.

Không phải đánh nhau quá giỏi, nhưng Trần Nhật Minh cũng lăn lộn bờ này bụi kia với đám anh em hồi còn nghịch dại, máu liều nhiều hơn máu não, lại học thêm được tí chiêu thức đặc công của bác Thắng.

Không muốn dây dưa mất thời gian thêm, Văn Cường chuyển sang t·ấn c·ông liên tục dồn dập, nắm đấm đấm trúng mặt Trần Nhật Minh không chỉ một lần.

- Nói cái gì đấy, thôi đi, chúng ta tiếp tục.

- Nhật Minh, nay có trận thi đấu giữa câu lạc bộ mình với bên Karate, cậu thi đấu một trận đấy.

Chương 11: Va Chạp Lớp Phó

Trần Nhật Minh bị đá đòn đau lùi về sau nhăn mặt, câu lạc bộ Taekwondo chủ yếu đòn chân, đòn tay không phải là nhiều như những môn võ khác, khoảng 70 80% đòn t·ấn c·ông là đòn chân.

Câu lạc bộ võ thuật là thế, nói là võ rèn người nhưng chưa chắc, có mấy người thật sự có cái võ đức đấy đâu, một đống người vừa cười mà châm chọc, Văn Cường đi khỏi phòng tập nắm đấm siết chặt.

Nhận ra sơ hở của Trần Nhật Minh, lớp phó Cường lao tới tung một loạt đòn liên hoàn, đá trúng ngực, hông.

Văn Cường cười nhạt đứng lên đeo bảo hộ, giáp đấu, mũ bảo vệ, đấm đấm tay vào nhau nhìn Trần Nhật Minh trong đầu đang nghĩ nên hạ đối phương kiểu gì, kèo đấu này là Văn Cường tác động để huấn luyện viên sắp xếp, chỉ cần có tiền, vấn đề sẽ được giải quyết nhanh chóng.

- ...

"Hự."

Thắng bại đã phân, câu lạc bộ Taekwondo nhảy lên hú hét cổ vũ, Trần Nhật Minh đi tới chìa tay ra muốn kéo Văn Cường dậy nhưng nhận được một cái hất tay cùng ánh nhìn đầy thù hằn, Văn Cường cởi mũ ném xuống sàn đấu chỉ mặt Trần Nhật Minh.

Một đống thành viên câu lạc bộ Taekwondo nhảy dựng lên vây lấy chỗ hai người, chỉ cần Văn Cường có hành động gì quá đáng thêm ở đây, bọn họ lao vào ăn thua ngay, đây là sân nhà, thua còn muốn thái độ là ăn đòn ngay chứ đùa à.

Trần Nhật Minh bĩu môi. gái xinh cũng có đặc quyền không bị ghẻ cơ à? Thế quái nào mình cũng đẹp trai thế mà bệnh ghẻ nó lại không né mình mới c·h·ó má. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Lúc đầu oai thế, còn ra vẻ ta đây.

"Ý lớp phó Cường cương cứng tham gia lớp Karate cơ à."

Anh Mạnh phụ trách câu lạc bộ nói với Trần Nhật Minh khi Minh đến tham gia buổi tập, nghe anh Mạnh nói thế Trần Nhật Minh cũng chỉ biết gật gù mà thôi, thi đấu cũng không phải chuyện gì to tát, đôi bên cọ xát nhẹ nhàng nâng cao tinh thần võ đạo.

Một cú đá Nare Chagi, đá liên hoàn hai chân được Trần Nhật Minh tung ra, chân phải đá mồi chân trái đá theo ngay lập tức.

Cơn ngứa ở bẹn làm Nhật Minh chẳng còn hứng thú trêu chọc đối phương, chỉ gật nhẹ đầu một cái rồi chăm chú vào bài tập, từ cái hôm Minh được thu nhận làm đệ tử dị môn của dòng họ Lê thì Lê Thu Trang ngồi luôn cùng Trần Nhật Minh, đơn giản là thấy hợp cũng có chân culi để sai nữa.

"Vèo."

Điều này làm cho Trần Nhật Minh trở thành cái gai trong mắt nhiều người khác, kể cả cùng lớp cho tới anh thánh cua gái ở khóa trên, môi trường đại học giống như một xã hội thu nhỏ, nhiều người đã ghét thì kiếm chuyện là chuyện không thể tránh khỏi.

"Lớp phó Cường cương cứng này dân có nghề đấy."

- Còn chưa xong đâu?

"Cho mày đẹp mặt."

- Nhật Minh, cậu lên đấu với Văn Cường đi.

- Số tốt á, không bị. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Hự." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Nhật Minh chỉ có thể chịu đòn, cần chờ đợi cơ hội phản công một đòn tất sát mà thôi, lúc này Văn Cường đá một cái trúng ngực Trần Nhật Minh, nhưng không đánh bật được đối phương, thầm hô không ổn.

Một tháng học quân sự kết thúc sau khi một nửa đám sinh viên bị ghẻ lở hắc lào, Trần Thiên Nam chính là một người không may mắn trong đó, mặc dù không phải là quá bẩn nhưng đếch hiểu sao một đứa từ nông dân thuần chất cũng bị, cái này phải có căn lắm mới bị.

- Con mẹ nó thằng đàn bà.

Lê Thu Trang cũng không ghét nên vẫn nói chuyện bình thường, còn Trần Nhật Minh lại giống như cái gai mọc ra khiến rất nhiều người đang cưa hoa khôi Thu Trang nhắm tới.

- Trang không bị ghẻ à?

Hai huấn luyện viên trao đổi cặp đấu rồi anh Mạnh gọi Trần Nhật Minh lên đấu, nghe xong thì Nhật Minh sửng sốt.

Trần Nhật Minh cởi giáp mũ, ngồi khoanh chân xem tiếp những cặp đấu tiếp theo, tay xoa xoa ngực, bị lớp phó Cường đánh cũng không dễ chịu tí nào, đau điếng cả ngực, đòn vừa nãy là cố chịu mà phản đòn, chiến thắng cũng không có dễ.

Trần Nhật Minh thấy lớp phó đời sống của lớp mình bên đội hình câu lạc bộ Karate thì hơi nhăn mũi, dạo này hắn thỉnh thoảng lại bị mấy anh xăm trổ hôm trước rình mò, đoán tám phần là anh em của lớp phó Cường, thằng này cưa Thu Trang ác liệt nhất lớp, có thể nói là ứng cử viên số 1 trong lớp, nhất cự ly nhì tốc độ, thằng này vừa gần vừa nhanh, hơn đứt khối anh khóa trên.

- Mày cứ đợi đấy.

- Ừm, sợ nó cắn trộm mày thôi, có gì khó khăn gọi anh, giúp được anh giúp.

Anh Đức cùng câu lạc bộ vỗ vai Trần Nhật Minh nói.

Ngồi ngứa hết bẹn mà không dám gãi, sợ người ta đánh giá, được cái học cũng vui, nhưng mà tối về nghe bọn nó kể ở đây có ma, mấy khóa trước đi đều có người gặp, nhưng mà Trần Nhật Minh lại không gặp được, cũng xuề xòa nói trên đời làm gì có ma với mấy thằng cùng phòng.

Học đại học thì tham gia vài ba hoạt động ngoại khóa là điều không thể tránh, Trần Nhật Minh thì thấy mình đánh đấm tốt nên tham gia câu lạc bộ Taekwondo, cái này múa may làm màu tốt nên Trần Nhật Minh theo, cũng có nền tảng rồi, tài năng còn lại thì khá cùi mía, cũng không có hứng thú tham gia câu lạc bộ khác.

Văn Cường kêu lên một tiếng bị đá trúng đầu bay sang một bên, Trần Nhật Minh rơi xuống sàn bật dậy thủ thế, Văn Cường đã bị đòn đá vừa rồi đá choáng nằm lăn trên sàn không dậy nổi.

"Con hàng lớp phó này khó nhai thật."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Va Chạp Lớp Phó