Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 10: Dị Môn Đệ Tử

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Dị Môn Đệ Tử


Một ngày Trần Nhật Minh ở nhà Thu Trang xách dép đi theo đối phương học tập đạo pháp từ những kiến thức cơ bản nhất, mở ra một thế giới mới mẻ khiến Nhật Minh học tập quên cả thời gian.

- Nói chuyện với cậu chỉ muốn đấm.

Trần Nhật Minh không hiểu cho lắm nhưng cũng chỉ biết gật đầu, theo những gì đối phương nói cuộc đời hắn không thể giống người bình thường, mà Trần Nhật Minh cũng chẳng cảm thấy mình có cuộc sống bình thường gì, mồ côi bố mẹ từ nhỏ, lớn lên người thân duy nhất cũng mất, cuộc đời cô độc không còn người thân nào nữa, thì bình thường ở đâu.

- Không có tiền thiếu tự tin.

Sau đó kéo Trần Nhật Minh đi, chào Lê Tấn một câu sau đó Lê Thu Trang dẫn Trần Nhật Minh lượn một vòng Hồ Tây bằng Sh, ngồi sau gái xinh cảm giác cũng không tệ lắm.

"Cạch...cạch..."

- Cảm ơn.

- Ồ vậy buồn ha, anh ấy chắc rất hạnh phúc.

Trần Nhật Minh đi vào cửa hàng Mixua mua hai hộp kem giống nhau, cũng quên hỏi Thu Trang thích ăn vị gì, thôi thì mua đại.

Lê Tấn lấy âm dương đài trên ban quỳ lạy rồi gieo xuống, âm dương đồng đài rơi xuống đĩa quay tròn mà không hiện mặt, Lê Thu Trang nhìn tới mà khó hiểu vô cùng, ông nội định dạy đạo pháp cho Trần Nhật Minh hay sao?

Thu Trang nhận kem mở ra rồi dùng thìa nhỏ xúc ăn, sau đó quay sang Trần Nhật Minh hỏi.

- Vậy đa tạ sư tỷ đáng yêu.

- Từ hôm nay trở đi cậu sẽ trở thành Dị Môn đệ tử của dòng họ Lê ta.

Chương 10: Dị Môn Đệ Tử

Nắm đấm vung tới, Trần Nhật Minh cười nhạt, nói về đánh nhau hắn là đại ca xóm đấy, từ võ màu mẽ múa múa cho tới thực chiến Trần Nhật Minh đều biết, nhìn Lê Thu Trang đánh lực cùng thế không phải hạng xoàng, bắt lấy nắm đấm đối phương kéo một cái, chân gạt nhanh cả người Thu Trang bị Trần Nhật Minh hạ nằm trên sàn trong một nốt nhạc.

- Phải vượt qua thử thách mới có được người đẹp.

"Vậy c·ái c·hết của Bá Nam, dốt cuộc là thế lực nào ra tay?"

- Hừ hừ, dám giỡn mặt với chị à em.

Sau đó Lê Tấn nói cháu gái dẫn Trần Nhật Minh xuống dưới, dạy từ những thứ cơ bản nhất, còn bản thân ở phòng thờ tổ ngồi thiền, vẻ mặt hết sức nghiêm trọng, không biết trong đầu đang nghĩ tới chuyện gì.

"Cốp."

- Đừng khóc, tớ xin lỗi, à không không, em xin lỗi.

- Ai bản lĩnh hơn làm anh.

- Ừm, là fan cuồng của Trang tìm tới.

- Không có hứng thú.

Đôi mắt già nua khẽ nheo lại, sau đó nhìn Trần Nhật Minh.

- Lên xe, chị lai nhóc về phòng trọ.

- Kem này.

Trần Nhật Minh đi từ kinh dị này sang kinh sợ khác, từ hôm qua đến hiện tại có chút mơ hồ, lúc này cũng đem chuyện c·ái c·hết của bác Nam kể ra, hắn không có kể chuyện về bức thư bằng vàng mã, chỉ kể qua tới khúc bác Thắng phát hiện ra t·hi t·hể của bác Nam.

Trần Nhật Minh xúc một thìa to ăn một cái tê cả răng, nghe đối phương hỏi thì thành thật trả lời, nhận được tràng cười khanh khách sau đó Thu Trang hỏi.

Sau đó Lê Tấn quay sang Trần Nhật Minh nói.

- Đi theo ông.

- Từng yêu duy nhất một người năm lớp 11, anh ấy đang đi du học hai năm trước.

- Học vừa thôi, tối rồi đi chơi.

- Đệ tử Lê Tấn kính thính các vị hiền nhân dòng họ Lê, xin lệnh truyền pháp, mong các vị tiên hiền chỉ lối cho đệ tử. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Minh không tò mò về anh ấy như thế nào sao?

Trần Nhật Minh vẫn ăn kem rồi trả lời, nhận thêm một cái gõ nữa từ Thu Trang, làm cho Nhật Minh kêu như ngan chị chọc tiết.

- Người xinh xinh, cảm giác cứ mát mát thế nào ấy nhỉ?

- Tại sao?

- Cậu từng yêu ai chưa?

Lê Tấn càng tính càng loạn, không thể nào tiếp tục liền dừng lại, trong lòng kinh nghi bất định, với cấp bậc tiếp cận Đại Pháp Sư của mình cũng không tính ra được chuyện này, Trần Bá Nam đúng là một kỳ tài trong giới âm dương, Trấn Hồn Hiền Giả không hề đơn giản.

Xưng hô đối phương là sư tỷ hay gọi chị đều không ổn, thôi thì cứ dùng tên gọi cho dễ, mà đối phương mời mình suốt rồi ăn thêm cũng ngại, trong người vẫn còn tiền nên mời đối phương một chầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lê Thu Trang ngập thìa kem một lúc nhìn về mặt hồ Tây ngẩn người.

Trần Nhật Minh ngoáy lỗ múi nhìn Lê Thu Trang đang hếch mặt lên trời ra vẻ, cậu hỏi của Nhật Minh kéo Thu Trang từ trên trời rơi xuống đất, quay sang nhìn bộ dạng gợi đòn của đối phương thì vung nắm đấm.

Trần Nhật Minh ôm bụng dãy đành đạch ở giữa sàn, Thu Trang ra tay cũng mạnh thật, tí nữa đấm phun cả bát bún sáng mới ăn ra luôn.

- Sư tỷ tôi cho cậu lấy.

- Hôm nay là buổi đầu tiên học đạo của sư đệ, Trang mời một chầu kem, thế nào?

- Hở? Tại sao phải tò mò, đối phương nhất định không đẹp trai bằng Minh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Nhật Minh bị gõ cho một cái cùi chỏ, Thu Trang bĩu môi đánh xong cũng không nói gì, hai người thoải mái với nhau rất nhiều, Thu Trang cảm thấy Nhật Minh như tên ngốc trong chuyện trai gái, cũng chẳng thấy đối phương có ý tứ với mình, trêu chọc lại rất vui. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lê Thu Trang trợn mắt vì bị hạ nhanh như vậy, nằm giữa sàn nhà mà ấm ức không thôi, hai mắt rơm rớm nước mắt trực chào ra.

- Ôi những năm tháng rong ruổi của mình sắp chấm dứt rồi sao? Bị quấn vào phân tranh giang hồ, âm dương xoay chuyển, hay cái gì còn ghê rợn hơn nữa đây, hazz.

Lê Tấn dẫn Trần Nhật Minh đi lên tầng, Lê Thu Trang cũng đi theo, tới phòng thờ Lê Tấn nói Trần Nhật Minh thắp hương cắm lên ban thờ, sau đó bái lạy, Minh làm theo lời của đối phương, nơi này có rất nhiều lệnh bài cùng tượng, Minh cũng không dám nhìn nhiều thắp hương xong rồi cắm hương lên ban.

- Chưa.

- Vậy được.

Nhân cơ hội Trần Nhật Minh sơ hở Lê Thu Trang đấm hai cái vào bụng, nụ cười toe toét lại treo trên môi đứng chống tay nhìn Trần Nhật Minh ôm bụng ngã xuống.

"Hự...hự..."

- Ông đã kể cho cháu về thân thế bí mật của mình, bây giờ cho ông biết Bá Nam c·hết như thế nào?

Về phòng tắm rửa rồi nhảy lên giường vắt tay lên chán thở dài thường thượt, không hiểu sao bản thân lại cảm thấy thời gian tới sẽ có nhiều chuyện xảy ra.

- Con gái thật ra không yêu vì tiền.

Trưa thì cả hai ăn tạm bánh do Thu Trang mang lên, tới tận tối Trần Nhật Minh mới bị kéo đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Nhật Minh vứt vỏ vào thùng rác rồi xoa xoa tay hít một hơi thật sâu không khí hồ Tây một thoáng, tự cười rồi nói.

- Nhân sinh này được mấy đâu, cần gì quan tâm quá nhiều chuyện không liên quan đến mình cho đau đầu.

Nhật Minh trả lời thành thật, Thu Trang ngẩn người một lúc rồi cười lớn nói.

- He he, sau này cậu phải gọi tôi là sư tỷ, à không gọi là chị đại.

Đồng âm dương quay tít một lúc lâu mới ngả mặt, một âm một dương, cứ như vậy Lê Tấn gieo ba lần đều một âm một dương.

- Hôm nay để Minh mời đi.

- Tự luyến vừa thôi ông cố.

- Không có tiền.

Trần Nhật Minh cũng chẳng thấy gì khác lạ, một câu chuyện tình yêu nó khác bọt trên phim ảnh lắm, tình tiết máu c·h·ó gì cũng có thể xảy ra.

- Vậy sau này có lấy nhau được không?

- Đệ tử Lê Tấn đã rõ ý của các vị tiên hiền.

- Hôm qua thấy có mấy người tới tìm Minh?

Trần Nhật Minh cũng diễn theo cho có tình người, trở về phòng trọ Lê Thu Trang vẫy tay tạm biệt rồi rời đi, Trần Nhật Minh gãi gãi mũi.

Lê Thu Trang bĩu môi, sau đó cũng vứt vỏ vào thùng rác.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Dị Môn Đệ Tử