Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 123 : Gặp lại cô gái sườn xám
Ai cứu giúp các ngươi ! "
Cô gái sườn xám nghiêng đầu chống cằm, ánh mắt từ lúc bắt đầu chưa dời Lưu phong giây phút nào . (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thực ra đã có người bị g·i·ế·t trước đó rồi nên mới buộc đám đông đói khát sợ hãi mà ngoan ngoãn . Những kẻ đã c·h·ế·t bị treo lên để răn đe lẫn khơi dậy nỗi sợ .
" ... vợ cơ à ... ghen tị thật ... "
" Lạnh lùng đấy "
" Hội thương nhân ! "
Tiếng gào thét bên dưới càng lớn, gã càng cảm nhận được quyền lực vuốt ve thân thể . Khuôn mặt đỏ ửng, nước bọt chảy thành dòng bên khóe miệng . Khuôn mặt thỏa mãn đến mức biến thái khiến cho những tên đàn em xung quanh xanh mặt, bí mật tránh xa xa .
" Chịu thôi ... tôi bị thế này ... từ lúc ... thức tỉnh ... dị năng "
Chờ đợi một điều gì đó tốt đẹp sẽ đến .
" Như việc hội hoa hồng đen bán đứng hai hội còn lại ?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Xin lỗi, tôi không phản bội vợ mình "
Người hầu gái bên cạnh khuôn mặt mỉm cười kiểu tranh vẽ không hồn, cẩn thận châm nước cho từng ly .
Trên bục cao lớn có các túi lương thực lớn, gã lùn toát lên vẻ khinh thường và ngạo mạn không chút che dấu, xung quanh có vô số tên đàn em cùng khuôn mặt sẽ g·i·ế·t bất kì ai đến gần .
Lưu phong nhìn qua nhìn lại rốt cuộc không chịu được nữa mà phải hỏi .
" Hội thương nhân !"
...
" Khụ khụ khụ "
Điệu đà phong cách quyền quý lấy khăn tay lau miệng, gã ra hiệu lũ đàn em làm việc .
Hôm nay có điều gì đó đặc biệt, cứ mỗi cuối tuần đều vậy . Người dù lớn hay bé, ăn mặc rách rưới bẩn thỉu, bốc mùi hôi khó chịu tụ tập lại cùng một chỗ tại bãi đất trống, đông nghịt người đến mức chen chúc giẫm đạp .
" Hội thương nhân luôn từ bi và nhân từ, chúng ta luôn dang rộng vòng tay cứu giúp những con người khốn khổ .
" Các ngươi nguyện c·h·ế·t vì ai ! " (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Tôi đã nhận được thông tin liên quan về các mục tiêu rồi, giờ tôi đi được chứ ? "
" Vậy à "
Cô gái sườn xám vẫn cứ nhìn chằm chằm buộc Lưu phong ho khan .
Ít ra hy vọng của họ không hoàn toàn dập tắt vì hội hoa hồng đen có cung cấp riêng chút lương thực cho phụ nữ và trẻ em, đủ để họ không c·h·ế·t vì đói .
Gã lùn nhìn bầy người cắn g·i·ế·t lẫn nhau mà nở nụ cười rạng rỡ, bản thân gã lúc này chẳng khác nào người chủ trang trại xem gia cầm tranh giành thức ăn . Gã cố tình làm vậy để bọn người đói khát bộc lộ bản năng thú vật của mình . Chúng càng hành sử giống động vật thì gã càng cảm thấy bản thân mình thượng đẳng trừng nào .
Cô gái sườn xám nhún vai .
Trong mấy kiểu thuộc vấn đề này, lập trường Lưu phong là kiên định tuyệt đối .
Những người đã đến giới hạn của mình hoặc đứng lên trộm cướp thức ăn để rồi bị bắt và đánh đập đến c·h·ế·t, hoặc cầm vũ khí lên và ra ngoài kia .
" Ai là cha, là mẹ các ngươi ! "
Dù là lựa chọn nào thì đều hiếm mấy ai có thể quay trở lại ...
Chương 123 : Gặp lại cô gái sườn xám
" Thấy không ... chúng ta ... lại ... gặp nhau "
Cứ mỗi lần phân phát lương thực thế này đều có không ít người c·h·ế·t, ngay cả đàn ông khỏe mạnh đều chẳng ngoại lệ thì nói gì đến phụ nữ yếu đuối .
" ... Đừng vội từ chối ... vậy chứ ... chỉ trở thành ... phối ngẫu với nhau ... một đêm mà thôi ... "
" Nhưng không ! Hội thương nhân luôn nhân từ và từ bi . Chúng ta thấy được sự khốn khổ của các ngươi, chúng ta thấu hiểu nỗi đau các ngươi phải chịu . Do đó chúng ta sẵn sàng đưa một tay để kéo các ngươi ra khỏi vũng bùn .
Thay vì mang lương thực đổ thành từng túi mà phân phát, bọn chúng trực tiếp cầm túi lương thực lớn đổ xuống phía dưới bục, khiến nó vương vãi đầy đất bãi lớn .
Không phải ai đều lao vào, có một số ít người đứng bên ngoài bất lực mà nhìn . Đa phần họ đều chỉ mới đến đâu không lâu, chưa sẵn sàng vứt bỏ nhân tính bản thân, sẵn sàng chịu đói cùng chút phẩm hạnh cuối cùng .
Tiếng gào thét đồng thanh đến tai gã lùn trở thành âm hưởng giai điệu tuyệt vời . Quyền lực, sức mạnh, ảnh hưởng, danh vọng . Gã đang được đắm chìm trong điều đó . Với thân phận chỉ là một con c·h·ó chạy việc dưới sự điều hành của các nhân vật lãnh đạo, gã đã có thể cảm nhận được cảm giác như họ .
Về tổng quan căn phòng được trang trí rất đẹp . Nếu để nói nó có gì đặc chưng thì theo cảm nhận căn phòng mang nét gì đó khá nữ tính, đúng theo phong cách nơi đây .
" Cô không thể nói chuyện một cách liền mạch được sao ? "
Các ngươi, những kẻ hèn nhát, sợ hãi cái c·h·ế·t, rễ cây kí sinh tại nơi này hút từng chút dinh dưỡng sống qua ngày . Ở nơi đây không ai quan tâm sự sống c·h·ế·t của các ngươi . Xác các ngươi sẽ bị mục rữa, chìm sâu dưới lòng sông và trôi theo đường cống ngầm thoát nước bẩn thỉu như chính các ngươi vậy. "
" Tôi tưởng cả ba hội lớn đều ở trụ sở trung tâm, cái tòa nhà 20 tầng ấy ? "
Thấy lương thực, đám người đông kịt đói khát nào còn tâm trí, chúng lao vào sâu xé, vơ vét cầm nắm, nhét càng nhiều vào người vào miệng vào bất cứ đâu có thể nhét được . Người đến sâu bị chặn đường thì đấm đá, dẫm đạp, lôi kéo đẩy người trước . Cảnh tượng hỗn loạn và đầy bạo lực .
Từ lúc được dẫn vào trụ sở đến giờ Lưu phong vẫn không thấy bóng dáng nam giới nào . Người gác cổng là nữ, người hầu bên cạch cô gái sườn xám vẫn là nữ .
Thế giới ngầm .
Thế giới ngoài kia là địa ngục trong mắt họ . Chỉ có ở đây chúng mới được an toàn . Có điều người muốn sống cần ăn và uống, không đáp ứng được điều đó thì chỉ còn cách chờ đợi cái c·h·ế·t .
" Hội thương nhân ! "
Trụ sở hội hoa hồng đen, trong một căn phòng tiếp khách đặc biệt có mặt của hai nhân vật tưởng chừng xa lạ, hóa ra lại quen thuộc .
Thấy thời gian không sai biệt mấy, gã lùn ưỡn người lớn giọng .
Lưu phong nhìn cô gái sườn xám trước mặt rồi dời ánh mắt, hắn quan sát căn phòng tiếp khách trang trí rất cầu kì này .
Tiếng hô đồng thanh cộng hưởng từ vô số người dùng hết sức lực yếu ớt bản thân gào thét .
" Đúng vậy ... lợi ích ... đứng đầu "
Lưu phong nhất thời không biết nói gì . Hắn thầm nghĩ phải chăng vì nơi này toàn là phụ nữ nên cơn khát đàn ông đã khiến họ trở nên manh động như vậy chăng ?
" Khụ khụ "
Họ chỉ có thể lặng lẽ mà trở về, mong đợi có thể dùng thân thể mình kiếm được chút ít .
Những lúc thế này thì không nói vì họ có rất nhiều thời gian, nhưng nếu vào những lúc gấp gáp mà cô gái sườn xám trả lời kiểu này chỉ sợ Lưu phong tức c·h·ế·t .
Họ chờ đợi điều gì ?
" Xin lỗi, tôi có bạn gái rồi, cô có thể để dành cơ hội đấy cho người khác "
Nói cho ta biết !
Thành phố ngầm luôn tối tăm, điều đó khiến người ta ít ai để ý đến có những người tuy bận trên người trang phục rách rưới nhưng có nước da không thể hiện chút sự tiều tụy nào ẩn núp bên trong .
Cái cảm giác lưu luyến đắm say như hố sâu bất tận không lối thoát .
" ... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiếng gào thét được một lúc thì nhỏ dần, kéo gã quay trở về hiện thực .
Đi đi lại lại, chợt gã đứng im mà dang rộng vòng tay, giọng còn lớn hơn cả khi nãy .
" Đừng vội ... thế . Cậu ... hợp kiểu đàn ông ... của tôi đấy, ... ngủ với nhau không ? "
Nghe vậy Lưu phong lịch sự ngừng chủ đề, không hỏi sâu vào trong câu chuyện nhạy cảm và bí mật này nữa . Hắn có thể đoán được nó có thể là tác động nào đó của dị năng liên quan đến lĩnh vực tinh thần, từ đó ảnh hưởng đến cách nói chuyện . Khắc kỉ là ví dụ điển hình vì năng lực cậu ta bị suy yếu bởi thời tiết lạnh giá .
Nơi đây vẫn như mọi ngày, chẳng có gì thay đổi . Vùng rìa ngập tràn những người sống như đ·ã c·hết, lay lắt từng chút qua ngày . Ngay cả các đứa trẻ đều ốm yếu chờ đợi trong tuyệt vọng .
Lưu phong thẳng thừng từ chối dứt khoát . (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nơi này người đến người đi quá nhiều, việc làm quen với một ai đó để rồi phát hiện kẻ đó sẽ c·h·ế·t vào nay hoặc mai là điều vô nghĩa .
Có một số ít người khác là trẻ con và phụ nữ còn cách ôm nhau mà khóc, họ bất lực vì ngay cả lương thực trước mắt cũng không dám vào, vì họ biết mình sẽ c·h·ế·t nếu làm vậy .
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.