Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 106 : Ngày căn cứ sụp đổ ( 8 )
" Khụ khụ ... chúng tôi chưa kết hôn "
" Lưu phong, cậu biết căn cứ này có bao nhiêu người chứ ? "
Thiên dương đang định nói gì đó thì bị âm thanh bên thiết bị liên lạc cắt ngang .
Giọng nói lặp đi lặp lại của hai viên phi công qua thiết bị liên lạc .
" ... Giữ lấy nó và tạm biệt "
" Tôi sẽ tìm kiếm hai người họ "
Lưu phong không khỏi văng tục một từ quen thuộc của người nước ngoài . Tâm trạng trở nên u ám và gấp rút vì thời gian không còn nhiều . Hắn vốn tưởng mình là người đến sau cùng do đã giành thời gian ở bên Tạ hiền phút cuối, nào ngờ vẫn có biến cố khác .
" Hai người họ tách ra với chúng tôi để đi hộ tống gia đình gã chính trị gia rồi . Có lẽ cậu không biết vì chưa từng gặp hắn chứ cái tên đó cùng gia đình mình vô cùng phiền phức . Chớ trêu thay vì gã nằm trong danh sách VIP nên theo lệnh chúng ta buộc phải bảo vệ "
" Con người vì cầu sinh sẽ trở nên vô cùng đáng sợ . Cậu phải rời khỏi đây ngay trước khi một vạn người biết đến sự thật . Thời gian không còn nhiều đâu ! "
" Liên lạc ngay khi tìm được họ, chúng tôi sẽ lượn lờ trên không trung . Bảo trọng ! "
" Tất cả thành viên tổ đội dị năng giả 01 tập trung ở sân bay ! Nhắc lại, tất cả thành viên tổ đội dị năng giả 01 tập trung ở sân bay ! "
" Đi đi, cậu còn cả gia đình ở nhà, họ đều đang đợi cậu . "
Vẫy tay, Lưu phong bức tốc chạy sang hướng khác tránh đám đông hỗn hợp cả người lẫn zombie .
" Vậy à, nếu tôi nói cậu nơi đây có tận 11,785 người thì cậu tin không ? "
Từ xa, Khắc huy đã nhìn thấy hắn, vẫy tay ra hiệu .
" Bạch băng với Trung chính đâu ? " (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Một lí do thật ... ngớ ngẩn . Ngay khi phòng tuyến sụp đổ, mọi người đều sẽ c·hết . "
Thiên dương đứng trên máy bay đã cất cánh cao hơn mặt đất khoảng hai mét cúi đầu .
Họ không phải là phi cơ duy nhất khởi động, xung quanh sân bay vô số các mẫu mã chủng loại phi cơ khác nhau cũng liên tiếp cất cánh . Bầu trời căn cứ nhất thời trở nên vô cùng đông đúc .
" Cảm ơn ... "
Dưới sự yêu cầu của Lưu phong, ông chỉ lắc đầu .
" Đi đi Lưu phong, tôi sẽ ở đây, cùng những người bị mắc kẹt lại . "
" Khắc huy, buông bỏ đi, quá muộn rồi "
" Tạ hiền, chúng tôi cần đưa ông đi ngay lập tức "
" Vào ngay lập tức !!! "
Khắc kỉ lấy sự nghiêm túc hét vào mặt .
Tạ hiền ngã người dựa lưng lên ghế .
Nhiều người cố bám theo những chiếc phi cơ dù đã cất cánh và khi tới giới hạn của sức chịu đựng, họ buông tay rơi từ trên cao xuống .
" Làm sao ông biết ? "
" Vợ cậu kể cho tôi nghe rất nhiều thứ trong lúc làm việc . Cậu có một đứa em gái dễ thương, một cậu nhóc rụt rè, một đứa nhóc cá tính . Có cả những người thân quen quan tâm chăm sóc lẫn nhau . Cô ấy còn kể nhiều thứ khác, như việc cậu thường hay làm những điều nguy hiểm khiến cô ấy không ngừng lo lắng "
Đám đông điên cuồng cầu sinh sẵn sàng làm mọi thứ khiến cho mọi người đều phải đổ mồ hôi hột .
" Bạch băng và Trung chính chưa lên ! Ngoài ra khoang còn có thể chứa thêm nhiều người nữa mà, tôi thấy có cả trẻ em trong đám người đó !!! "
" Liệu cậu có muốn thấy cảnh tượng khoang cửa đóng lại với những cặp mắt tuyệt vọng bị bỏ lại nhìn chằm chằm cậu không !? Nó cũng giống như cuộc x·ả s·úng trong trận b·iểu t·ình hai năm trước mà tôi từng tham gia, hàng trăm người b·ị t·hương nặng đang c·hết dần nhưng xe cứu thương chỉ có thể mang được tối đa vài người, những người bị bỏ ở lại đều không qua khỏi . Đừng bắt tôi chứng kiến điều đó thêm một lần nữa .
Mới ngày nào đó thôi, họ còn đang mong chờ vào một tương lai tươi sáng khi cơn bão tuyết kết thúc . Kết quả là thứ đợi họ chỉ có sự tuyệt vọng .
" ... "
Từ đằng xa về phía cổng, hàng nghìn người phủ kín cả mặt sân như một bầy kiến lao vào sân bay bất chấp nổ lực ngăn cản của binh sĩ . Trong mắt người khác là sự hỗn loạn nhưng Lưu phong có thể thấy được nhiều hơn thế . Vì trong đám đông, hắn thấy được len lỏi xen lẫn có cả ... zombie .
Trong lúc đó cũng có những cảnh tượng đau lòng và đầy thương tâm xảy ra khiến cho hai người quân sĩ lâu năm là Khắc kỉ và Thiên dương phải ngăn cản Khắc huy được nhìn thấy .
" Họ ở đâu ? "
Tạ hiền nở nụ cười nhẹ .
Lưu phong đưa cho Tạ hiền một khẩu s·ú·n·g lục rồi quay người lặng lẽ rời đi . Tạ hiền, ông ấy đã lựa chọn đây là nơi yên nghỉ của mình . Hắn không thể cải biến quyết định đó nên ít nhất hắn cho ông một lựa chọn khác ít đau đớn hơn .
Khi tất cả phương tiện đều đã rời đi, sân bay tập trung đông đúc người sống sót trở thành bầy cừu để đám zombie thi nhau tham gia bữa tiệc thịnh yến . Họ bắt đầu tản ra và chạy tán loạn, nhưng rồi chạy đi đâu ? Ngay từ khoảnh khắc căn cứ thất thủ đã dánh dấu sự diệt vong của tất cả người chưa rời đi . (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tổng kết lại, điều đó có nghĩa là phòng tuyến của một trong bốn hướng hoặc nhiều hơn đã thất thủ . Zombie vào được trong khiến cho nỗ lực che dấu tình hình trở nên vô nghĩa .
Tạ hiền đứng dậy khỏi ghế, đi đến và bất ngờ ôm Lưu phong, vỗ lưng cậu .
Nhìn Tạ hiền khiến Lưu phong nhớ đến người ông lúc hắn còn nhỏ . Kí ức tuy rất mờ nhạt do thời gian đã lâu và thời điểm đó hắn cũng chỉ mới vài tuổi . Nhưng khi nhìn Tạ hiền, Lưu phong cứ có cảm giác ... thân thuộc .
Thời gian qua họ cũng không thời xuyên gặp nhau, chỉ có thể xem là có quen biết . Người thân cận nhất với Tạ hiền ắt là Bạch băng . Đáng lẽ vào khoảng khắc cuối cùng này cô ấy ở bên cạnh ông mới phải .
" Chúng tôi không biết, gã nói gã sợ theo dõi vị trí gì đó nên buộc họ phải tắt thiết bị liên lạc lẫn thiết bị theo dõi vị trí . Chúng tôi có hẹn thời gian tái hội với nhau và đã trễ năm phút rồi "
" Đừng bất ngờ vậy "
Lưu phong theo tuyến đường quen thuộc, tiến vào sân bay mà không bị binh sĩ túc trực ngăn cản . Họ thậm chí còn chỉ dẫn tường tận vị trí chiếc máy bay trực thăng phản lực đang đỗ cho hắn . (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Động cơ bắt đầu quay, tốc độ ngày một nhanh .
" FU** "
Phòng nghiên cứu .
" KHẮC HUY, NGHE TÔI NÀY ! "
Nói đến đây Tạ hiền ngõ ngõ ngón tay vào ngực Lưu phong .
Tuy hắn biết rõ căn cứ có rất nhiều người nhưng không ngờ lại nhiều đến mức này . Đây là con số đã qua một thời gian dài di tản, con số ban đầu có lẽ còn lớn hơn thế rất nhiều .
Lưu phong bất ngờ .
Đến nơi Lưu phong nhìn lướt qua một lượt, lập tức nhận thấy thiếu người . (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khả hân che miệng mở cửa chạy ra khỏi phòng .
Trong căn phòng với đầy các màn hình giá·m s·át được kết nối với toàn bộ camera theo dõi tại căn cứ, họ được chứng kết cảnh tượng đẫm máu, sự vùng vẫy cuối cùng của những người sống sót trước khi ngọn nến bị cơn bão dập tắt .
" NHƯNG ! "
Sau đó ông nghiêm túc nhìn đối diện mắt hắn .
Chương 106 : Ngày căn cứ sụp đổ ( 8 )
Phi công, cất cánh đi "
" Không biết "
" Tình hình tệ đến thế rồi sao ... Tôi sẽ ở lại đây, rất nhiều bệnh nhân vẫn cần được chăm sóc "
...
" Chỉ là câu chuyện sớm muộn thôi . Với kinh nghiệm của mình thì tôi chắc chắn hai người thuộc về nhau . " (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn lắc đầu .
Tạ hiền thở dài, lặng lẽ đi từng bước chậm rãi đến bàn làm việc của mình mà ngồi xuống . Ông mở hộc tủ lấy ra một tấm ảnh chụp gia đình được đóng khung . Tấm ảnh sáng bóng chứng tỏ nó vẫn thường xuyên được lau chùi .
" Vậy hãy để tôi c·hết cùng họ "
Khi máy bay dần nâng lên thì Lưu phong bất ngờ nhảy xuống .
Ánh mắt Tạ hiền ẩn chứa nổi buồn sâu thẳm .
Khắc huy đờ đẫn ngồi vào ghế, nhìn xem đám đông người đang dần kéo đến .
Căn cứ đã có thể tuyên bố thất thủ .
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.