Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 105 : Ngày căn cứ sụp đổ ( 7 )

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 105 : Ngày căn cứ sụp đổ ( 7 )


" Đ·ạ·n, đ·ạ·n ! "

Trong lúc cả căn cứ như ngàn cân treo sợi tóc, hàng nghìn người hoảng loạn bởi tiếng s·ú·n·g đ·ạ·n dữ dội thì tất cả thành viên của tổ đội dị năng giả 01 nhận được yêu cầu mới .

" Một giờ ... "

" Có thì có nhưng không dùng được . Tất cả chúng đều đã được mã hóa bằng công nghệ cao mà chỉ khi có sự chấp thuật từ thủ đô mới có thể sử dụng . Mà chúng ta từ lâu chẳng hề liên lạc được với thủ đô nên chỉ có thể từ từ phá giải lệnh khóa, tiến độ rất chậm "

" Ha ha ha "

Tình hình gấp rút căng thẳng, Khả hân hỏi cha mình .

Có lẽ đến c·h·ế·t thì các nhà thiết kế cũng chẳng thể ngờ được thế chiến thứ ba lại xảy ra theo cái kiểu biển người, đơn thuần đến man rợn như vậy .

" Đ·ạ·n đến ngay đây "

Cuộc chiến giữa người sống và người c·h·ế·t .

" Vậy chúng ta chỉ cần phòng thủ đến một tiếng là được ! "

Chương 105 : Ngày căn cứ sụp đổ ( 7 )

Người quân sĩ có vẻ như là đội trưởng của nhóm nhỏ này hét vào mặt đồng đội của mình khi mà nòng s·ú·n·g đã nóng đến mức không đơn thuần bóc khói nữa mà đang chuyển sang màu vàng của thép nóng chảy .

Trên tòa nhà cao, quan chỉ huy căn cứ tay cầm thiết bị liên lạc, tay cầm ống nhòm quan sát chiến trường trả lời bằng giọng điệu u ám bất lực lẫn tuyệt vọng .

" ...Không thể ... "

Lưu phong cùng một số người lính khác không ngừng vận chuyển đ·ạ·n dược vào các tụ điểm công sự . Dù đã mang rất nhiều chuyến mà cứ như muối bỏ biển vậy, bao nhiêu cũng không đủ .

" Tôi là người hiểu rõ nhất sức mạnh của căn cứ này . Trong khoảng chừng từ 20 đến 25 phút nữa, những người lính sẽ phải dùng lưỡi lê để chiến đấu thay vì dùng s·ú·n·g ... "

" Một giờ ? Không thể ! Các ông thấy rồi chứ ? Tuyệt đối không thể đối với một căn cứ chỉ có năm nghìn quân sĩ !!! "

" BÌNH TĨNH LẠI ! Thay s·ú·n·g ! "

" Ngắn nhất một giờ nếu là tiêm kích, còn nếu là những loại khác thì sẽ giao động từ hai đến bốn tiếng . Đó là trừ đi trọng lượng vũ khí mang theo và khoảng cách . "

Trung tướng nhìn con gái mình thở dài lắc đầu .

Ra vậy, căn cứ của họ đ·ạ·n dược có hạn dù có tiếp viện không ngừng từ phía trung ương trong suốt khoảng thời gian qua . Ngoài ra tiếp viện hỏa lực từ không quân cũng chẳng thể đảo ngược thế trận cuộc chiến này .

Người lính tính toán một lúc liền trả lời .

Trung tướng không chần chờ mà lập tức ra chỉ thị cứu viện khẩn cấp . Ngài quay sang hỏi nhân viên của mình .

" Nhiệm vụ mọi người là hộ tống đúng chứ ? Hãy làm đúng nhiệm vụ của mình và... tạm biệt "

Mỗi loại đ·ạ·n có một kiểu công dụng khác nhau nhưng giờ đây họ quan tâm sao ? Tất cả chúng đều bị nhét vào và bắn . Là loại đ·ạ·n sát thương tập trung hay loại đ·ạ·n sát thương diện rộng đều không quan trọng, chỉ cần có đ·ạ·n bắn là được .

Người ra yêu cầu này không ai khác chính là người chỉ huy cao nhất của căn cứ này .

Hàng trăm nghìn zombie phủ kín vùng đất rộng lớn điên cuồng lao về phía trước . Khói lửa ngập trời, những cơn mưa đ·ạ·n đổ vào dòng lũ zombie cứ như vô tận . Hàng loạt t·ên l·ửa bắn vào, tạo ra những v·ụ n·ổ khủng kiếp .

Trước khi Khắc huy định làm thủng màng nhĩ cả đội lần nữa thì bị Lưu phong cản lại . Lần này hắn là người hỏi .

Phía hậu phương, pháo lựu pháo cối đang khai hỏa hết từng chút đ·ạ·n dược ngay khi chúng chỉ mới được mang ra . Viên pháo khổng lồ theo thuốc nổ bay lên trời cao, qua hàng phòng thủ và rơi vào cơn lũ zombie . Nó phát nổ ngay khi chạm tạo thành một vùng tầm vài mét đến chục mét tùy loại đ·ạ·n . (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khả hân không thể tin được lời vừa nghe .

Có sự bi ai len lỏi trong mỗi người khi nghe lời nói cuối cùng .

Trước đại cục, số lượng zombie và s·ú·n·g đ·ạ·n . Những dị năng giả chỉ như những hạt cát trong sa mạc góp thêm chút ít sức mạnh tổng thể mà thôi . Chúng sẽ chẳng thể thay đổi được điều gì .

Khắc huy ngay lập tức bất mãn mà phản hồi .

" Tại sao ? "

Màn hình hiện sáng với khung cảnh của một phòng thủ đẫm máu, một chiếc thuyền nhỏ lênh đênh giữa biển sâu rộng lớn .

Máu tanh thịt vụn tan nát biến khung cảnh trở thành nhân gian luyện ngục .

" ÔNG ! "

Khắc huy như hét vào thiết bị liên lạc gắn bên tai, cuộc trò truyện giữa họ sẽ không bị người khác nghe được vì tiếng s·ú·n·g đ·ạ·n lấn áp .

" Trong tình huống căn cứ thất thủ, ngay lập tức hộ tống càng nhiều nhân vật quan trọng ra sân bay càng nhanh càng tốt, tất cả phải đi trong im lặng và cùng họ rời khỏi "

Chưa bao giờ trong một cuộc chiến tranh mà tại đó người lính có thể thoải mái bóp cò không giới hạn, viên đ·ạ·n ra khỏi nòng và chắc chắn sẽ trúng mục tiêu . Kẻ thù của họ không trốn chạy, kẻ thù của họ không sự hãi cái c·h·ế·t, kẻ thù của họ có sức chịu đựng khủng khiếp . Và quan trọng nhất là kẻ thù của bạn có niềm khao khát mãnh liệt với da thịt máu tươi của bạn .

" Sao điều đó có thể !? Chẳng lẽ họ không tính toán đến tình huống này sao ? "

Người lính lấy đ·ạ·n cho vài cối và bắn, hành động cứ lặp đi lặp lại mãi mà không có điểm dừng vì về cơ bản điều đó chưa bao giờ là đủ .

" Trong một tiếng tới tiếp viện mới đến nơi ... " (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Thế giới vài chục năm trở về đây đã không còn chiến tranh dù rằng tình hình trong nước vô cùng bất ổn . Thay vì lo một cuộc tấn công từ bên ngoài thì giới cầm quyền lo sự nổi dậy của người bên dưới hơn, nên việc tập trung quyền lực về mình là điều hiển nhiên . Đất nước này hay đất nước khác, bọn chúng đều đã trở thành một khối thống nhất để duy trì địa vị của mình . "

Trong khung hình mà tất cả mọi người trong phòng đều đang dõi theo . Họ chẳng khác nào những bộ binh thương tật phải túm tụm lại với nhau, chĩa kiếm dơ khiến chống đỡ hằng hà vô số kị binh vây xung quanh thời trung cổ cả .

Nhân viên liên lạc theo thông tin mà đáp lời đầu dây bên kia . (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Theo đầu dây bên kia chủ động ngắt máy, người liên lạc thở dài mà nhìn Trung tướng nghiêm túc theo dõi chuyển biến cuộc chiến .

Đây không phải cuộc chiến giữa người với người mà là cuộc chiến giữa người với zombie, thứ sinh vật sẽ không c·h·ế·t nếu chỉ đơn thuần ăn vài viên đ·ạ·n vào người . Cho dù có mất nửa người thì nó vẫn sẽ dùng tay mà lê lết từng chút một .

" Mất bao lâu để máy bay chiến đấu đến nơi ? "

" Những người quân sĩ này đã chiến đấu vì mạng sống của mình, ngoài ra còn có hàng nghìn người trong căn cứ này, mà giờ đây ông bảo chúng tôi im lặng chạy trốn sao !!! " (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Quan chỉ huy nhìn chiến trường mà cười ha hả .

Cứ cho đại 9 phần 10 zombie trong cơn lũ bất tận bị tiêu diệt bởi hỏa lực khi không quân đến đi thì họ cũng sẽ chẳng có đ·ạ·n dược để tiếp tục chiến đấu . Một phần còn lại là quá đủ để càn quét sạch sẽ căn cứ .

" Tiêm kích phản lực sẽ đến trong vòng một giờ nữa "

Cơn mưa đ·ạ·n tuôn rơi không chút điểm ngừng vì tất cả đều hiểu một khi chúng đến được chiến hào phòng ngự, họ sẽ thua . Căn cứ không được thiết kể để chơi trò phòng thủ và công thành theo kiểu trung cổ . Nó thậm chí còn chẳng có tường đá vây quanh hay công sự kiểu vậy . Tất cả đều chỉ là những lưới thép cao vài mét bao bọc quanh khu quân sự và những điểm tụ công sự như lô cốt được tạo nên tạm thời bằng đất, đá và gỗ .

Trung tướng cau mày nhìn xem khủng cảnh dòng lũ zombie . Số lượng chẳng khác nào trận chiến lúc họ mang quân chính quy đánh vào thành phố cả . Phải biết khi đó họ có đến hàng chục nghìn quân sĩ và vô số khí tài hạng nặng từ mặt đất đến bầu trời .

" Chúng ta có tên lửa tầm xa với phạm vi lên đến hàng nghìn km mà ? "

Tình huống bắt đầu trở nên khó xử thì giáo sư can thiệp .

" ... Tít tít " (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mỗi giây phút còn trụ được có thể xem như phép màu .

...

Khả hân định nói gì đó khi mở miệng ra, nhưng cuối cùng cô khép lại trong im lặng . Điều này làm cô không khỏi nghi ngờ thân phận và địa vị của bản thân tính đến hiện nay ít nhiều đều do có ảnh hưởng từ cha mình dù cho bản thân vẫn luôn không ngừng cố gắng . Phải chăng họ đã thiên vị cho cô một cách vô thức ?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 105 : Ngày căn cứ sụp đổ ( 7 )