Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 100 : Ngày căn cứ sụp đổ ( 2 )
" Lần sau đừng làm thế nữa, ngoài này lạnh lắm "
Hai người nhìn nhau chốc lát và rồi Lưu phong chủ động tiến lên, hai tay tỳ lên mặt bàn hai bên .
" Anh xem em như phụ nữ sao ? "
" Em .... "
Mang theo thiết bị, Lưu phong lần nữa ra ngoài trong trời đông rét buốt .
Đâu đó trên cao, nơi thấy được ánh sáng mặt trời dù mây che kín . Màn hình điện tử hiện lên thông tin địa chỉ mà nữ binh sĩ đã gửi .
Bạch băng đưa chân, dơ cao lên ngang bụng trước mặt hắn .
Đến mặt đất, hắn ngạc nhiên nhận ra Bạch băng đứng phía dưới chờ đợi .
" Vậy à . Thôi tôi lắp đây "
" Sao thế ? "
Tháo thiết bị gắn bên hông, hắn nhìn quanh một vài giây liền nhận ra chỗ cần lắp . Đúng như những gì họ nói, chỉ cần leo lên liền biết được .
Thấy Lưu phong tỏ thái độ kiểu vậy, Bạch băng có hơi nhướng mày, ánh mắt săm soi .
Chương 100 : Ngày căn cứ sụp đổ ( 2 )
Suốt khoảng thời gian này họ đã cống hiến, làm rất nhiều cho căn cứ và rất nhiều người . Do đó dù có chấp nhận thì họ không cảm thấy nhiều ấy náy . Công sức, thành quả, địa vị có thể nói đó là quyền lợi đặc hữu của họ .
( Có lẽ mệt mỏi đến mức hoa mắt rồi )
Lưu phong đi đến bên cạnh, vòng tay đặt nhẹ lên vai kéo cô vào trong .
Quan sát vài giây, Lưu phong cảm giác mình đã thấy thứ gì sáng sáng phía xa, hay nói đúng hơn là xung quanh căn cứ . Tuy vậy khi nhìn kĩ thì ánh sáng mờ nhạt này lại biến mất . Để chắc chắn hắn còn sử dụng dị năng để nhìn rõ . Tiếc thay dị năng giúp hắn không bị bóng tối hay các yếu tố bên ngoài ảnh hưởng chứ không thể giúp hắn nhìn xuyên các bông tuyết được . Thành ra tầm nhìn xa hơn một .... chút, chỉ vậy thôi .
Vài người khác cũng đứng ra cảm ơn .
Một lát sau .
Cuối cùng Lưu phong cũng đến được đỉnh tháp .
Trên đây tuy gió lạnh cứ liên tục t·ấn c·ông thân thể nhưng hắn ít nhiều vẫn chịu đựng được mà ngắm nhìn khung cảnh căn cứ từ trên cao .
( Chẳng đẹp chút nào, chỉ lạnh thôi ... )
" ... "
Thấy Lưu phong ho khan, Bạch băng đưa ánh mắt, khóe miệng nhếch lên . Cô đưa tay dựa vào mặt bàn, nhón người ngồi lên . Hai chân mang tất trắng đung đưa qua lại .
Không rõ cô định làm gì nhưng hắn vẫn làm theo, đến trước cô .
Ống cầu thang rõ ràng hình cầu mà phần trên vẫn có thể chứa đựng lượng tuyết lên đến cả xăng ti là đủ để hiệu mật độ . (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lưu phong khởi động khớp tay lần nữa leo xuống . (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Cạch cạch "
Cả hai đều đã cởi bộ đồ đặc biệt và thay vào đó là bộ đồ bình thường . Trong nhà có hệ thống sưởi nên nhiệt độ tương đối ấm áp . Đặc biệt đối với hai dị năng giả thì điều đó càng không cần thiết .
Gắp vào chỗ hổng, vặn vẹo đảm bảo chắc chắn không rơi ra . Lưu phong thời dài hơi nóng thoải mái .
Họ có lẽ biết từ đâu đó việc Lưu phong và Bạch băng là một cặp, nên cả hai cùng được xếp chung một phòng nhỏ, rộng rãi cho hai người .
Nhìn xung quanh, hắn không biết nên nói thế nào vì tất cả đều bị bao phủ một màu tuyết rơi .
Cuối cùng họ vẫn chấp nhận .
" Được rồi được rồi, em thắng "
Trong lúc mọi người trò chuyện cùng nhau, một binh sĩ nữ vẫn đang chăm chú nghe liên lạc . Điện đài tuy trong trạng thái kết nối nhưng bên kia hoàn toàn im lặng, thỉnh thoảng có vài âm thanh lạ thường khá giống tiếng động cơ .
" Luôn ? từ lúc chúng ta mới gặp nhau ? "
Lưu phong vươn người sau ngày dài mệt mỏi, nằm thoải mái trên tấm nệm mỏng lót giường . Lăn lộn đôi chút, hắn mới để ý rằng Bạch băng cứ đứng cạnh cửa sổ mà nhìn ra bầu trời .
" Sao em ra đây rồi ?"
...
" Cảm ơn tất cả vì đã giúp chúng tôi "
" Dữ liệu đang được xác thực ... tít ...tít ... tự động định hướng ... "
Hắn cười tươi, khẳng định .
Cửa chắc chắn đã khóa chặt, hắn gật đầu quay lại nói với Bạch băng . Có điều lời chưa nói ra đã phải nuốt ngược trở về .
" Vậy à "
" Chẳng phải anh vừa nói em đừng suy nghĩ nhiều à, sao giờ chính anh lại vậy ? Chẳng lẽ lời nói vừa nãy chỉ là lời nói suông ... "
" Không có gì, đầu dây bên kia hoàn toàn im lặng "
" ... "
Lưu phong đứng dậy đi ra sau lưng cô mà ôm lấy .
Cả nhóm được sắp xếp vào bên trong khi mà phòng trống giờ đây vô cùng khan hiếm . Có chút đắn đo vì họ có thể chiếm căn phòng riêng cho mình trong lúc ngoài kia có hàng nghìn người phải nằm trong các túp lều ngoài trời .
" Cửa khóa rồi chứ ? Kiểm tra lần nữa đi, em không muốn có người vào trong lúc đang ngủ đâu "
Dù đã đeo găng tay mà khi chạm vào cầu thang sắt, cái lạnh dường như có thể xuyên thấu qua vậy . Hít một hơi thật sâu, hắn bắt đầu từng bước leo lên thang sắt thẳng đứng .
( Nhanh thôi nào )
Bạch băng khuôn mặt tỏ vẻ khó hiểu .
Hắn cười lắc đầu .
" ... Em biết "
" Đừng nhìn anh thế, ngủ thôi nào "
Lớp đồ ngoài đã bị cởi ra từ lúc nào, giờ đây Bạch băng với trang phục chỉ có lớp áo trong màu trắng ba lỗ kiểu thể thao và một chiếc quần ngắn tương tự . Tuy không được tính là hở hang nhưng trông rất ... gợi cảm .
Lưu phong cứ mỗi bước là lại phải phủi tuyết dính bên trên thì mới có chỗ cầm nắm và đặt chân được .
Chẳng có gì đáp lại, cô bắt đầu phân vân không biết có nên cúp máy hay không . Sau một hồi cô quyết định gửi thông tin vị trí căn cứ qua đầu giây liên lạc bên kia . (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cảm nhận hơi ấm qua lớp áo mỏng, Lưu phong ước mình có thể giữ vậy mãi .
Lúc này hai chân Bạch băng vòng ra sau lưng hắn, kéo đến sát bên bàn cô đang ngồi .
" Cám ơn Lưu phong, nhờ cậu mà tôi đã sửa xong một phần hệ thống tín hiệu bị lỗi rồi "
Đôi tất ngắn chỉ hơn mắt cá chân một tý . Lưu phong nhẹ nhàng cởi từng chiếc, đặt gọn nó vào một góc .
Bàn tay mềm mại thon gọn lướt dọc theo phần bụng, lên ngực, lên bả vai, cổ và cuối cùng dừng lại trước cằm .
Lưu phong đi đến cửa đưa tay kiểm tra chốt khóa .
Bên trên tháp cao có các đèn nhấp nháy dùng để cảnh báo máy bay tránh va trạm . Chỉ là thứ này hình như không mấy hiệu quả trong thời tiết tuyết rơi dày đặc che khuất nghiêm trọng tầm nhìn vì rõ ràng lúc đến đây hắn không thấy ánh đèn nhấp nháy nào .
" Đừng suy nghĩ quá nhiều, rất dễ tự tạo áp lực cho bản thân . Người ta cũng hay nói phụ nữ các em nên học hỏi đàn ông cách nghĩ đơn giản thôi "
" Tất nhiên rồi ! Anh luôn xem em là người phụ nữ của mình ! "
" Tôi có nhờ Thiên dương và Trung chính giúp đỡ vì cả hai cũng có dị năng rất tốt cho leo trèo, tiếc thay họ đều bận cả "
" Không có gì, chỉ để đảm bảo thôi ... "
Bạch băng đặt tay lên cánh tay này, lưng có chút dựa ra sau, giọng nói thường thường .
Hơi suy nghĩ về lời nói .
" Anh có thể giúp em cởi chúng ra được chứ ? "
( ... Đó đâu phải câu hỏi ... mình còn chẳng thể từ chối )
Lưu phong bất lực nhìn cô gái rất nghiêm túc trong công việc nhưng lại chẳng khác nào cô gái tuổi mới lớn hay trêu chọc người yêu của mình .
" Khụ khụ ... "
Mấy cô gái khác thấy bạn mình vẫn ngồi đó nghe điện liền hiếu kì hỏi .
Nắm chặt tay tiếp tục leo tiếp, càng trì hoãn lâu càng không tốt .
Lúc đến đây hắn không mấy để ý đến chi tiết này . Giờ biết được nó cao đến thế khiến hắn có chút cảm giác khoảng thời gian sắp tới sẽ rất mệt mỏi .
Da thịt trắng sáng phần cổ, tay, đùi đều được bộc lộ . Trang phục ép sát người, hiện lên đường cong mềm mại tuyệt đẹp . Có chút giống những cô gái trong phòng tập gym .
Hắn buông tay ra, dơ tay đầu hàng .
" Em nghĩ ... về nhiều thứ . Có nghiêm túc, có buồn cười . Suy nghĩ vẩn vơ không mục đích cụ thể ... "
" Được rồi, theo ý em "
Nghe điều này, Bạch băng người ngược lại, mặt đối mặt hỏi nhỏ .
" Ph... à không ... khụ khụ ... ý anh là từ sau khi chúng ta xác định mối quan hệ với nhau . Cơ mà khoan, em cố tình gài anh đấy à ? " (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khắc huy đẩy đống dây điện loằng ngoằn vào trong và đóng nắp lại .
Lưu phong giọng điệu mềm mại .
" Xin chào ? có ai ở đó không ? "
" Đến đây Lưu phong "
... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Từng bước từng bước sụp vào tuyết, hắn cuối cùng đi lên nóc tòa nhà, nhìn xem cái tháp truyền tín hiệu cao v·út trên trời mà thở dài .
...
Nghe vậy binh sĩ nữ liền cúp máy .
" Sao thế, cậu đang nói chuyện với ai à ? "
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.