Huyết Lãnh Tiên Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9: Công tác chuẩn bị, thực hư thảm sát.
- Đúng rồi, có thể cho ta hỏi mấy ngày thư đến không?
- Ta bị phát hiện!
- Người biết gì về Minh Dạ Thần Giáo không?
- Khách quan, đừng làm khó tiểu nữ.
Nhâm Huyền không trả lời, thẳng thắn hỏi:
- Ngày 1/10, Nhâm Huyền dẫn phụ thân hắn quay trở về làng, nhưng hắn không hề biết rằng đó không phải là phụ thân hắn.
Tiếp tân lại đi vào sâu bên trong tấm màn kia, lần này mất hơn một khắc thời gian để cô trở ra ngoài.
Nhâm Huyền dứt khoát đưa ra 200 tệ cho đối phương:
Nam tiếp tân nhấc kính nhận lấy bao thư:
Nữ tiếp tân đưa tay xoa cằm nghiền ngẫm rồi cười đáp.
- Mua thông tin.
Nhâm Huyền đặt chân vào bên trong, phải trầm trồ vì độ chịu chơi của Hắc Phường, các trụ cột chống đỡ trần nhà đều nổi lên ánh vàng kim, hẳn không phải vật liệu thông thường.
Nhâm Huyền bước vào trong bưu cục, có hẳn 5 quầy khác nhau để tiếp nhận đơn, người tiếp quản đứng sau một tấm kính ở giữa có lỗ để giao du với khách hàng.
- Ừm, ta muốn biết toàn bộ thực hư, đừng chậm trễ.
- Được, cảm ơn đã tin tưởng chúng ta, hai ngày sẽ đến!
- Vấn đề của muội muội vậy là xong.. muội ấy tạm thời không nên về.
- Thành giao.
Nhâm Huyền chắp tay biểu đạt lòng biết ơn:
- Thấp nhất là 2 vạn, giá hời cho ngài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Xin chào, ta muốn gửi lá thư này đến Nhâm Mạn Nhi ở.. Thiên.. cái gì Tông?
- Còn cả.. tai ương, có khả năng kiểm soát ham muốn g·iết chóc và mưu trí sao?
- Ý ngài là Thiên Điệp Tông? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Còn về tai ương thì ta không rõ, thông tin quá ít, nếu đúng như ngươi nói thì có lẽ sắp tới phiến đại lục này sẽ nổi một trận gió lớn đây.
- Hai ngày.
- Mà ta phát hiện một thứ quan trọng, chúng vốn đã phục kích Song Sơn Trấn từ lâu, chỉ đợi "Nhâm Đông Từ" s·át h·ại hết mới lộ mặt, ngọn hắc hoả kia cũng là bọn chúng từ trong tối bơm vào tiếp tay!
- Lời tiên tri đến từ giáo chủ của chúng, mách bảo chúng phải đến Song Sơn Trấn đón "thần".
- Vậy.. Song Sơn Trấn, các ngươi biết được bao nhiêu?
- Nếu đúng là Thiên Điệp Tông, phí của ngài là 50 tệ không hơn không kém.
- Chỗ các ngươi, thật sự là tin tức nào cũng có thể mua được?
Quá nguy hiểm.
- Ưu tiên riêng tư và tính bảo mật, nên bọn ta thường khởi động trận pháp mỗi lúc có khách đến. Đằng này ta còn chưa kịp chuẩn bị thì ngài đã nhanh miệng.
Nữ tiếp tân ngẩng người, vội nhìn xung quanh như chắc chắn không có ai nghe thấy, cô cười gượng:
Nam tiếp tân nở nụ cười tươi rói tiếp nhận đơn thư.
Nhâm Huyền theo đó cũng bước ra khỏi bưu cục, thẳng tiến đến chỗ của Nguyên lão sư.
- Có thể nhanh hơn sao? Ta có thể chi trả nhiều hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhâm Huyền chọn đại cho mình một chỗ, móc ra lá thư trong ngực đưa qua lỗ nhỏ.
Dĩ nhiên, người thường cũng chẳng ai có ý định vào đây trừ khi là muốn tìm tung tích của người thân hoặc là tương tự.
Trời chiều đến, thời gian tan học khiến lũ trẻ tán loạn chạy về nhà, Nguyên lão sư cất giọng:
- Vâng, tiểu tử nhớ lời, vậy lão sư ta có việc đi trước.
- Song Sơn Trấn? A, là v·ụ t·hảm s·át kia. Có điều lần này giá sẽ hơi cao.
Nhâm Huyền tiếp tục:
Tâm trạng không vui đưa ra hai bao kim tệ qua lỗ kính, nhận lấy mảnh da dê, Nhâm Huyền nhìn qua một lượt.
Nhâm Huyền qua ô cửa sổ cũng lắng nghe ông giảng dạy một ít đạo lý làm người được ghi trong sách.
Cách bài trí khá giống bưu cục, Nhâm Huyền từ tốn bước đến một quầy của nữ tiếp tân xinh đẹp chạc tuổi hắn.
Nữ tiếp tân đi vào bên trong lớp màn sau tấm cửa kính ngăn cách Nhâm Huyền và cô, một lúc lâu lại đi ra với tấm ngọc bài màu xanh trên tay.
- Đúng vậy ạ, nếu ngài có đủ tiền, kể cả lão vua mặc quần nhỏ màu gì ngài cũng có thể biết được.
- Không giấu gì lão sư, lại đến làm phiền người một chút.
Không cần phải tốn quá nhiều thời gian để tìm vị trí, Hắc Phường là một toà nhà cao rộng với bảng hiệu "Hắc Phường" bên trên tấm bảng to tỉ lệ thuận với chiều rộng của căn nhà.
- Hả? Đốt? Chúng không phải của ta?
Nhâm Huyền gật đầu, muội muội thường không kể về tông môn nên hắn chỉ nhớ được man máng.
Nhâm Huyền nhàn nhạt đáp, hắn cũng không ngờ đến Hắc Phường vậy mà thật sự biết, vậy có phải cả thân phận hắn cũng có thể tìm ra hay không?
- Nhiều nhất là hai ngày.
Tay cầm sách vờ một dạng thư sinh, Nhâm Huyền đi thẳng đến Hắc Phường trong lời Nguyên lão sư.
Hai tay Nhâm Huyền run rẩy, hơi thở cũng trầm trọng ghé mắt vào từng chữ ở dòng cuối cùng.
- Đa tạ lão sư, người biết Minh Dạ Thần Giáo ở đâu sao?
- Không biết, ngươi có tiền có thể đến Hắc Phường thử một chút. Gọi ta một tiếng lão sư thì cả đời này xem như ngươi từng là trò của ta rồi, haha, có việc gì thắc mắc cứ tìm đến ta.
Đầu tiên hắn đi đến một nơi mà hắn cho là trọng yếu, chính là bưu cục của một gia tộc nhỏ chuyên về vận chuyển.
Nhắm mắt một cái, thời gian đã thấm thoắt trôi qua hơn một ngày.
- Tan học, về nhà nhớ học lại bài cũ.
- Xin chào, ta có thể giúp gì cho ngài?
- Nhâm tiểu ca, lần này ngươi đến có chuyện gì?
- Khách nhân, ngài cũng quá thẳng thắn, lần sau chúng ta vẫn là nên theo thủ tục. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Sau đó tín đồ kia lại đi ra nhưng với khí tức của tai ương, xem chừng là đã bị tai ương chuyển xác.
Nhìn trên người toàn thân rách rưới phục trang, Nhâm Huyền vội lủi vào một cửa tiệm quần áo sắm cho mình bộ trang phục màu đỏ không quá sang trọng, nhưng đủ chỉnh tề.
Nhâm Huyền trố mắt chất vấn, dành hơn 2 vạn tệ chỉ để xem đúng một lần?
- Lượng lớn tín đồ nhặt xác lôi về phía trung tâm, có vẻ như là cúng tế cho tín ngưỡng của chúng.
- Ngày 10/10, làng mạc bỗng b·ốc c·háy lên những ngọn hắc hoả, thôn dân hỗn loạn chạy tán loạn giữa đêm đông buốt rét, cho tai ương cơ hội hành động tốt nhất, nó càng cắn người càng mạnh, thực lực ước chừng đã ở Dưỡng Thai Kỳ, để ngôi làng trong phút chốc hoá thành một mảnh tử địa.
Nhớ tới kiện chuyện không vui, sắc mặt Nhâm Huyền âm trầm, nhẹ giọng hỏi:
Nguyên lão sư khi nhìn thấy toàn bộ chân diện mục của Nhâm Huyền liền kinh ngạc:
- Khách quan, đường xá của Thiên Điệp Tông xa xôi khó đi, cùng lắm là 5 ngày..
Không gian ba động, một làn khí toả ra thành hình cầu bao trọn vị trí của cả hai người đang đứng, âm thanh xì xào bên ngoài cũng tắt hẳn.
- Ngày 15/10, ta g·iết được một tên tín đồ, sưu hồn của hắn liền biết được nguyên nhân họ đến Song Sơn Trấn yên bình.
Trên tay cô là một cuộn da dê thay vì ngọc giản.
- Trên tay ta là ngọc giản chứa thông tin cơ bản về Minh Dạ Thần Giáo, chứa cả vị trí của bọn họ, cũng không hẳn là loại thông tin quá bí mật gì nên chỉ cần 200 kim tệ là có thể.
Chương 9: Công tác chuẩn bị, thực hư thảm sát.
- Thường sẽ mất khoảng một tuần.
- Cái này.. Minh Dạ Thần Giáo cũng không hẳn là bí mật gì, đơn thuần là một tôn giáo cuồng tín vào cái gọi là "Dạ" nhưng cũng cẩn thận, đừng dây vào chúng nếu ngươi không có việc gì, chúng cực đoan, sẽ làm mọi thứ để hoàn thành mục đích kể cả việc hy sinh mạng sống.
- N-ngày 14/10, Minh Dạ Thần Giáo tín đồ không hiểu vì lý do gì đi đến, Nhâm Đông Từ cũng không t·ấn c·ông, họ g·iết một tín đồ rồi để Nhâm Đông Từ đem vào nhà riêng.
- Ngày 7/10, Nhâm Huyền rời khỏi, tai ương giả dạng Nhâm Đông Từ bắt đầu lộng hành, mục tiêu đầu tiên là Lý Nhã.
- Làm phiền ngài đợi ta một chút.
Vẫn như thường lệ, khung trời sáng dù cho tuyết rơi dày nhưng ông vẫn kiên nhẫn giảng giải cho đám trẻ bên dưới.
- Ta muốn biết cách gia nhập Minh Dạ Thần Giáo.
- Ngươi.. chuyện gì xảy ra?
Nhâm Huyền lễ phép cáo từ một tiếng rồi rời đi, đại khái trong đầu vạch ra được vài cái mục tiêu sắp tới.
Nhâm Huyền nhận lấy ngọc giãn thông qua lỗ nhỏ trên kính, lại đưa ra 20 đồng 10 kim tệ cho đối phương, tiện miệng hỏi: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhâm Huyền không định phí phạm thời gian ngồi lì trong nhà mãi.
Chưa để nam tiếp tân nói hết, Nhâm Huyền đã đặt thêm 200 tệ ra ngoài, tổng thể là 400 tệ cho một cuốc vận thư.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.