Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 22: Tự thân tôi thể.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 22: Tự thân tôi thể.


- Đại nhân.. ta.. ta không còn cảm thấy đau nữa.. xương cốt cũng đang dần.. hah.. hồi phục..

Két..

Cả người Nhâm Huyền hiện tại trông như con nhím xù gai, tổng thể hơn 72 châm đâm vào các huyệt vị trên cơ thể mà không có sự giúp đỡ từ chuyên gia.

Nhâm Huyền với lấy can dầu nóng, quả đoán đổ từ trên xuống tưới khắp toàn thân người, tiếp đến tay hắn chạm vào ngọn lửa từ nơi nến nhỏ soi sáng vùng không gian nhỏ bé bên cạnh.

Dầu nóng từ tay bắt lửa vội lan ra khắp toàn thân người b·ốc c·háy, lần này mà bất cẩn, c·ái c·hết dĩ nhiên sẽ mở cửa chờ đón Nhâm Huyền đầu tiên.

Tay run lên bần bật khó khăn ghim châm lên lưng, nửa phần cơ thể cũng t·ê l·iệt vì các khiếu huyết tạm thời bị phong bế.

- ARGH..

Hắn không chỉ muốn như Lý Tư Kiệt, mà còn phải mạnh hơn, nên đối với pháp môn tôi thể này, tàn nhẫn với bản thân đặc biệt là phương thức tốt.

- Hả?

Giới hạn là nhìn mặt sao? Chỉ cần không bị nhìn thấy liền có thể cởi ra?

Phì cười nhìn côn đồ áo vàng tá hoả chạy đi như gặp phải ma, Nhâm Huyền kín kẽ chặn cửa lại quan sát Lý Tư Kiệt đang bất động bên dưới.

Dọn dẹp lại hiện trường bừa bộn, mọi vật phi tang Nhâm Huyền đều đem ném xuống rãnh sâu không đáy kéo dài giữa Vương Đô.

Cơ thể phát sinh biến hoá rõ rệt, thay vì ba người chỉ tăng gấp đôi như lần trước thì lần này cường độ cơ thể hắn đã có thể sánh ngang với lần ra tay trước của Vũ Nương.

36 châm.

Nghĩ đến cảnh đạp c·hết ả đàn bà đè hắn dưới thân cưỡng bức hút tinh lực, Nhâm Huyền điên cuồng cười phá.

Dùng chân chạm vào người Lý Tư Kiệt bên dưới kiểm tra, biểu lộ Nhâm Huyền không khỏi ngạc nhiên.

- Ta.. thành công rồi.. sức lực lại tràn trề trong người.. đa tạ đại nhân.. đa tạ đại nhân ban ân.. ta rốt cuộc cũng có thể đứng lên vì tôn nghiêm..

Ngồi xoay người đối ngược với tấm gương, đầu xoay qua chút ít quan sát, do có kinh nghiệm lần đầu với Lý Tư Kiệt, Nhâm Huyền dễ dàng xác nhận đúng điểm một vài huyệt vị thuận lợi đâm vào mà không cần nghĩ ngợi.

- Ta.. ta.. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tê liệt hiện tại, quá trình sau đó liền không thể tiếp tục, trái với mục tiêu mà Nhâm Huyền đặt ra ngay từ đầu là 72 châm 72 khiếu.

- Ngươi không có tội, chỉ là xui xẻo đầu nhập vào Minh Dạ Thần Giáo.

Chương 22: Tự thân tôi thể. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hai mắt bị đốt khiến tầm nhìn của hắn tạm thời bị phong bế. Đau đớn, nóng rát, các loại cảm giác tiêu cực đồng thời cùng một chỗ hiển uy để Nhâm Huyền chỉ biết bất lực rên rỉ.

Thoạt nhìn lúc đầu còn hơi e ngại, nhưng sau khi nhìn Lý Tư Kiệt thành công rực rỡ, Nhâm Huyền liền trở nên tham lam rồi.

- Ta.. cuối cùng có thể g·iết c·hết cô ả rồi? Ngày này đến cũng sớm quá đi? Vũ Nương tỷ.. Hahahaa..

- AAAAAAA!!!

- Ngươi cảm thấy thế nào?

- Lần đầu mà ngươi nói, chắc chắn hắn đã cởi?

Côn đồ áo vàng run rẩy, mắt nhìn thây b·ốc c·háy bên dưới không nhịn được rét run:

Nhâm Huyền cắn chặt răng, cưỡng chế mở căng mắt để nhìn chằm chằm vào gương, tiếp tục quá trình hành xác bản thân.

Cửa phía sau bỗng được mở ra, tên áo khoác vàng ban nọ ló đầu đầy máu vào trong, mắt thấy thân thể b·ốc c·háy lăn lộn bên dưới bèn kinh hãi lắp bắp:

Nhâm Huyền lắc đầu cười tự giễu, một màn phía trước phải dựa vào chính bản thân.

Nhâm Huyền ngồi xuống nâng đầu Lý Tư Kiệt lên để hắn mắt đối mắt:

- Đ-đại nhân.. t-tiểu nhân có chuyện muốn bẩm báo..

Hắn không dám chậm trễ, tay vận linh khí dò tìm điểm phát sáng trước ngực như trong sách in vẽ ấn mạnh đầu châm khiến nó đâm sâu vào bên trong hơn.

Nhâm Huyền trầm ngâm một lúc, đặt vào tay côn đồ áo vàng một bao chứa hơn nghìn kim tệ, thuận tiện bàn giao:

Nhâm Huyền đưa cho Lý Tư Kiệt cái nhìn đáng thương, xoa đầu hắn an ủi:

Hắn lấy được tiền, lập tức xoay người bỏ chạy khỏi biệt viện rộng lớn thưa thớt trong tâm thái kinh hãi.

- Không được, ta phải dùng nỗi đau để chống chọi lại quá trình t·ê l·iệt! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mồ hôi nước dãi tiết ra nhễ nhại như thác đổ, bằng vào nghị lực và ý chí trả thù mãnh liệt, Nhâm Huyền vẫn giữ được chút tỉnh táo.

Môi bật máu, hắn cố dùng sự trấn tỉnh từ đau đớn để lấy lại nhận thức, chống đối bản năng của cơ thể để đột phá gông cùm xiềng xích.

5 giây, 10 giây, 1 phút trôi qua.

- Ồ? Vậy mà thực sự thành rồi?

Hai châm.

- Phệ Ma chi Tâm! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đầu châm lạnh buốt tê cóng ghim vào da thịt bắt đầu đau nhói một cách mãnh liệt, cơn đau không chỉ nhất thời, mà còn kéo dài dằng dẵng.

Chỉ thấy đóm lửa trên lưng tuy nóng nhưng cũng không làm Lý Tư Kiệt phải rên rỉ than đau nữa.

- Vậy ra pháp môn này là thực?

Sau hơn nửa tiếng, đ·ám c·háy dần dập tắt, cũng là lúc thân thể Lý Tư Kiệt chỉ còn xương bọc da.

Chợt, hắn phác hoạ lên khuôn mặt đầy máu, cả người hắn không có chỗ nào là không dính máu c·h·ó mực.

Một châm, hai châm, rồi lại thêm 36 châm toàn bộ đều ghim vào phần lưng trần.

- Phải tỉnh táo, phải tỉnh táo!! Minh Dạ Thần Giáo, trả thù!!

- Thật sự ổn này? Haha.. nhưng cũng chỉ có ta nhìn thấy được khuôn mặt ta.

Không dừng lại ở đó, hắn quyết định cởi cả chiếc mũ che giấu thân phận.

Bốn loại dược liệu đồng thời bị hắn nghiền nhỏ cho vào một chậu nước thuốc nóng để bên cạnh nơi sẽ toạ thiền.

- Cường độ thân thể thể.. có khi đã bằng Tường Diễn, Lý Tư Kiệt còn chưa có Luyện Khí công pháp nha?

- Tiếp theo nên đến lượt ta rồi..

Lý Tư Kiệt khoé miệng khó có thể cong lên nụ cười, khuôn mặt thê thảm đầy nước tiếp tục đáp:

Rừng rực!!

Đột nhiên Nhâm Huyền vận linh khí vào tay đập mạnh đầu Lý Tư Kiệt xuống sàn làm hắn không đề phòng ngất đi.

- Mà Nhâm Huyền ta, cũng chẳng phải loại người tốt lành gì. Minh Dạ Thần Giáo, toàn bộ đều phải chôn cùng.

- Nghe lời đại nhân ta đeo bịt mắt, bảo hắn cởi mũ ra, ban đầu hắn còn chống cự sau đó dưới sự t·rấn l·ột tài tình của ta thì liền đồng ý.

Máu thịt khét đen chậm rãi hoá thành một đoàn sinh khí chui vào tay Nhâm Huyền, từng chút từng chút hút khô Lý Tư Kiệt đang bất động. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Rõ ràng là một tên biến thái, lại bảo ta đi gây khó dễ đồng môn của hắn, chưa kể, người hắn đốt và sai ta g·iết cũng là đồng môn của hắn, người này.. không thể trêu vào! Cái giáo phái này cũng không thể trêu vào!

Ồ? Nhâm Huyền tạm di dời sự chú ý xoay qua hỏi tên côn đồ áo vàng:

Cầm lấy hai bó châm nhọn, Nhâm Huyền nhẹ nhàng ghim lên từng huyệt vị trước người.

Ngọn lửa bắt gỗ bắt đầu lan rộng khắp cả căn phòng, để toàn bộ căn phòng được chìm trong biển lửa.

- Đúng, ngươi thành công rồi, chúc mừng đã đặt bước vào tiên lộ.

- Cái này.. không biết nói thế nào.. sau khi ta cưỡng ép dùng lực trói hắn lại, ngài bảo ta tùy tiện, ta bèn cắt đứt một chân để đe doạ tinh thần hắn.

Xương cốt nát vụn để hắn ngã nhào thoát khỏi tư thế thiền định, cơn nóng ran chảy đều khắp cơ thể, khuôn mặt cũng chẳng tránh được ngọn lửa nóng kia.

- Mẹ nó.. khó di chuyển..

- Tốt lắm. Lần sau, cứ thấy tín đồ nào của Minh Dạ Thần Giáo, g·iết chúng, hoặc là phế chúng, nghe rõ? Kể cả ta.

- Làm theo lệnh của đại nhân, ta đe doạ tên kia cởi mũ ra lần đầu thì hắn không bị làm sao ạ. Lần thứ hai.. h-hắn vậy mà c·hết tươi rồi! Tiểu nhân thề.. ta còn chưa làm gì hắn!?

Nhâm Huyền tàn nhẫn mò tay xuống phần lưng bị bỏng khét lộ ra cả xương của Lý Tư Kiệt.

RẮC.. RỘP..

Nhâm Huyền tiếp tục chăm chú quan sát quá trình t·hiêu s·ống, chẳng màng nhìn lại đáp:

- Đây là.. đau đớn c·h·ó c·hết gì thế này..

- Chờ khoảng 5 phút giao tiếp mấy cái vấn đề nhảm nhí, ta cởi bỏ bịt mắt, nhìn rõ khuôn mặt hắn, bỗng hắn trở nên kỳ lạ, khuôn mặt vặn vẹo vài giây rồi nổ tung!

Một châm.

- Chỉ cần qua ải này.. ta sẽ cá chép hoá rồng..

Lôi ra xô máu c·h·ó mực mới toanh cùng chiếc gương lớn treo trên góc phòng và nến nhỏ được đốt cạnh bên. Nhâm Huyền cởi bỏ y phục, cho ngón vào vẽ vài đường y hệt trước ngực, phía sau lưng phải tự thân nên tốn của hắn không ít thời gian.

Mà lúc này, tiếng la hét thất thanh cũng vơi đi một chút, để biệt viện lớn thoáng chốc rơi vào yên tĩnh.

Côn đồ áo vàng sợ mình nghe lầm, định hỏi lại để xác nhận, nhưng khi thấy Nhâm Huyền nhìn hắn chằm chằm lại ngoan ngoãn như cún con tuân lệnh.

- Vâng.. vậy tiểu nhân đi trước, đại nhân chơi vui!

Thôn phệ xong xuôi, hắn châm số dầu còn lại đốt đi t·hi t·hể của cả hai giáo đồ xấu số.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 22: Tự thân tôi thể.