Hắc Ám Chủ Tể
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 78: Mất trí nhớ. Thần hàn
Phù Ngọc tâm trạng lo lắng bồn chồn nói:
Tiếng nói trầm thấp uy nghi nói:
“Mệnh vận thay đổi rồi, là có người khác điểm vận, Nguyễn gia tiểu tử này từ giờ mệnh vận biến số khó định.”
“Thần y đại nhân.”
“Ta đã xem tâm mạch của cô ấy, có lẻ chỉ 1, 2 giờ nữa thôi, cô ấy sẽ tỉnh lại, nhưng có lẽ sẽ có 1 vấn đề.”
Cả 2 giật mình liền dừng lại kính cẩn đáp:
Lạc Nhan có chút trống rỗng nhìn quanh sao đó ngơ ngác nói:
1 người khác khẽ đáp:
“Tôn thượng, thánh y chính là chuyện của Thánh đấu sĩ bọn ta. Chính nên để Thánh đấu sĩ chúng ta đến giải quyết. Tại sao phải mời thêm đến Thánh kỵ sĩ cùng tham gia.”
2 bóng người nhanh chóng đi đến thánh điện phía trước, 1 chân khụy xuống, thái độ vô cùng kính cẩn, thành kính: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tiểu điệt đã rõ.”
“Tiểu thế tử, còn không mau cảm ơn Trần thần y.”
2 người Leo, Lancelot nghe thấy nữ thần hàn lâm, ánh mắt chợt hiện vẻ sùng kính tuyệt đối đáp: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Yên tâm có Trần thần y ở đây, Nhan nhi chắc chắn không sao, Trần thần y chính là hậu đại của thánh y Tuệ Tĩnh, y thuật chính là cái thế vô song. Chỉ cần là còn hơi thở, ông đều có thể kéo trở về.”
“Đại sư, ngài vẫn khỏe chứ?”
Hắn đã từng nghe qua đã từng có người trả ra 1 cái giá khổng lồ 1 cái Địa cấp kỳ vật trấn để cũng không thể đổi lại 1 viên Ngọc hồi đan của Trần thần y. Ở đây thần y liền cho hẳn 5 viên, thiệt là 1 cái đại thủ bút.
1 người trong đó lạnh lùng nói:
Nguyễn Quy không rõ lắm nhưng nghe Tuấn thúc nói liền chắp tay:
“Leo, Lancelot, ta gọi 2 người các ngươi đến đây là có việc muốn giao cho các ngươi.”
Trần Duy lúc này ở 1 phương khác cũng giật mình tỉnh lại. Hắn có chút hoảng hốt.
“ Vâng tôn thượng.”
1 tiếng nói vang lên, uy nghi mà trầm thấp vang đến vào tai 2 người:
“Chúng thần đã đến.”
“Vâng, tiểu điệt cảm ơn đại sư rất nhiều.”
“Tiểu hữu, gặp lại nhau xem như là duyên, trong bình này có 5 viên Ngọc Hồi Đan, có chuyện liền lấy sử dụng.”
Trần thần y sau đó nhìn Nguyễn Quy một lúc, càng nhìn càng thấy thuận mắt, khẽ cười chợt lấy ra trong túi 1 cái bình ngọc nhỏ đưa cho Nguyễn Quy nói:
“Ta còn chưa c·h·ế·t sao? ta nhớ rõ đã thất bại trước dị chủng kia, tại sao ta vẫn còn sống?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thấy 2 bên đã bắt đầu muốn cãi nhau. Tiếng nói trầm thấp uy nghi kia lại vang lên:
Trần thần y nhìn 1 chút liền sững sốt:
Giọng nói uy nghi khi nãy lại tiếp tục vang lên:
Nguyễn Quy cầm lấy chợt thấy không được, vô công bất hưởng lộc, đang muốn trả lại chợt Nguyễn Bá Tuấn bên cạnh liền vô cùng thất thố chặn lại nói:
“Thục cô nương không có việc gì. Chỉ là vừa rồi dường như có thứ gì đó xúc động nhường tinh thần của cô ấy bị hao tổn nghiêm trọng. Giống như đã sử dụng cái gì đó làm hao tổn tinh thần lực quá độ.”
Thần y khuôn hòa ái cười nói:
Giọng nói kia tiếp tục nói:
Sau đó Trần thần y liền đi mất. Nguyễn Bá Tuấn nhìn bình ngọc trong tay Nguyễn Quy chợt có chút cảm khái.
Sau đó Trần thần y khẽ cười nói, như 1 cái trưởng bối dặn dò hậu bối: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ở nước Việt Nam nằm ở phương Đông kia, chiếc thánh y bị mất tích đang nằm ở đó, các ngươi nhanh chóng thu hồi nó trở về cho ta.”
Sau đó chợt tay ông có ánh sáng tỏa ra, 2 ngón tay nhẹ đưa qua 2 mắt.
Nguyễn Quy nghiêm túc đáp:
Trần thần y sau khi đề cứu liền đứng dậy. 2 huynh muội Phù gia giật mình vội nói:
Nguyễn Bá Tuấn trông thấy ông khẽ chắp tay:
“Chính là chiếc thánh y kia?”
…….
Lancelot ở 1 bên nghe thấy là chiếc thánh y kia chợt tâm cũng có chút nhảy lên. Lại nghe Leo nói, liền tức giận nói:
Nguyễn Quy đương nhiên không từ chối, nhanh chóng đưa tay ra.
“Tiểu hữu có thể cho ta xem tâm mạch của cậu được không?”
“Là vấn đề gì vậy thần y?”
“Chúng thần nhất định sẽ hoàn thành.”
Trong phòng bệnh lúc này Lạc Nhan ánh mắt đang nhắm nghiền chợt dần mở ra. Cô cố gắng gượng ngồi dậy.
“Cái này, cung mệnh đã tăng trở lại rồi, mà còn mạnh mẽ hơn lúc bình thường.”
“Nữ thần sắp hàng lâm, tương thể hợp nhất cũng chính đang ở nước Việt Nam kia, tìm ra nàng, mang nàng đến thánh điện.”
Ánh mắt hắn lúc này vô cùng điềm đạm không còn vẻ hung ác như trước. Hắn khẽ lẩm bẩm nói:
Phù Thiên nghe thấy Lạc Nhan sắp tỉnh lại liền vui mừng quá đỗi, nhưng nghe thấy có chút vấn đề khẽ giật mình vội hỏi:
“Leo, ngươi cũng được Tôn thượng gọi đến.”
“Gọi 2 người các ngươi đến là có 1 việc nữa. Vô cùng quan trọng.”
Chương 78: Mất trí nhớ. Thần hàn
Trần đại sư nhẹ nhàng bắt mạch. Sau đó bỗng mắt có 1 chút trợn, lẩm bẩm nói:
Phương tây xa xôi, ở một nơi tinh huy bao phủ, trải dài rộng khắp chính là từng lâu đài châu Âu cổ xưa uy nghiêm bao phủ.
Nguyễn Bá Tuấn liền nhận ra, đây là mở thiên nhãn, ông ấy muốn nhìn một chút mệnh vận của tiểu thế tử.
“Không sai, chính là nó.”
Phù Thiên mặc dù cũng vô cùng căng thẳng nhưng vẫn vỗ tay an ủi muội muội:
Trần đại sư khẽ vuốt râu mỉm cười, có chút tiên phong đạo cốt tấm tắc nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ánh vào mắt chính là 2 huynh muội Phù gia đang vừa vui vẻ vừa lo lắng nhìn cô:
Một lúc sau Trần thần y bước là khỏi phòng. Rất nhanh đã đi đến tiền sảnh. Chợt trông thấy 2 bóng người quen thuộc, mắt có chút sáng liền đi đến.
….
Trong 1 căn thánh điện, 2 cái bóng người phủ đầy kim giáp nhanh chóng phủ xuống.
“Xin nghe tôn thượng sắp xếp.”
“Lạc Nhan ở đâu, nàng rốt cuộc như thế nào, còn sống hay đã c·h·ế·t? Không, ta nhất định phải tìm ra nàng”
2 huynh muội không hiểu tại sao Lạc Nhan đang hôn mê, mũi và tai bỗng nhiên lại chảy ra máu tươi, làm 2 huynh muội vô cùng sợ hãi.
“Tên khốn Hạ Lang kia rốt cuộc đã làm gì Nhan tỷ.”
Lại nhìn quanh xung quanh liền cảm thấy khu rừng này xa lạ vô cùng. Hắn đứng dậy lại tiếp tục tìm kiếm xung quanh:
“Tốt nhất cũng không nên nói ra những bí mật kia?”
“Leo, ngươi là có ý gì, Thánh kỵ sĩ cũng có thể được Thánh y chọn lựa.”
Trần thần y khẽ gật đầu, sau đó liền nhìn chăm chú Nguyễn Quy. Nguyễn Quy cũng ngay lập tức nhận ra người này là ai, cũng chính là vị đại sư khi hắn lâm trọng bệnh đã cứu hắn. Vội vàng chắp tay:
Huynh muội Phù gia lúc này đứng ở trong phòng cạnh giường bệnh. Bên cạnh lúc này 1 cái lão nhân đang châm cứu, bắt mạch cho Lạc Nhan.
“Đây là đâu? ta là ai? các người là ai?”
2 người ánh mắt chợt có nồng nhiệt vội đáp:
Ông nhìn Nguyễn Quy bỗng có chút kinh nghi. 1 cái nói lộ thiên mệnh sinh tử lại có thể lấy lại Cung mệnh thọ nguyên, đúng là chuyện kỳ lạ.
“Nhan nhi, muội tỉnh rồi sao?”
Leo nghe thấy vậy liền giật mình nói:
Nhắc đến 2 huynh muội cùng phải cảm ơn Nguyễn Bá Tuấn, chính ông là người đã mời Trần thần y đến. Thầm nghĩ đến nhân sinh kỳ diệu. Mới đây còn đánh nhau sống c·h·ế·t. Giờ đã trở thù thành bạn.
“Thần y, rốt cuộc Nhan nhi có bị vấn đề gì không?”
Sau đó một lúc lại khẽ lắc đầu:
Leo nghe đến đây mắt liền có chút nhiệt. Hắn biết chiếc thánh y kia vô cùng đặc biệt. Nó chứa đựng 1 bí ẩn vô cùng lớn. Lại nhìn sang Lancelot đang ở bên cạnh vội nói:
“Không sai, Lancelot.”
“Các ngươi đến.”
Tiếng nói trầm thấp uy nghi lại vang:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.