Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 71: Đêm
Bên dưới một mật thất đen tối, ẩm ướt, từng tia huyết khí quanh quẩn trong một căn phòng!
Con chuột trong tay giãy giụa muốn thoát ra, từ miệng nó từng tiếng chuột kêu vang vọng trong không gian.
Trong phòng, Mộc Uyển Tinh đến bên cửa sổ, ánh sáng từ cửa sổ chiếu lên thân nàng, đưa bàn tay lên xem xét vị trí dán băng cá nhân, nàng thấy nó hơi bị lệch, thế là tháo ra rồi dán lại.
Quả không hổ danh là thành Trường An, khắp nơi người đến người đi, rất là đông đúc, tấp nập.
Đầu Cơ Ngọc Long ngẩng cao ra sức hít trong không khí, hai mắt hiện vẻ say mê.
Chương 71: Đêm
“Không sao chứ?”
Cơ Ngọc Long hít thở mùi vị tuyệt vời trong không khí, nước bọt của hắn không kìm được chảy xuống mặt đất dưới chân.
Khi đã hoàn toàn tắm rửa xong, Mộc Uyển Tinh nhìn lên bầu trời thông qua cửa sổ. Đêm nay bầu trời gió mạnh thổi không ngừng, từng tia sét đánh ngang giữa bầu trời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
. . . .
Một tia sét tiếp tục xuất hiện, trong căn phòng đen tối lại được thắp sáng.
Nhìn thiếu nữ xinh đẹp bên cửa sổ, hắn chỉ muốn vồ tới mà thưởng thức, cố gắng áp chế cơn đói, hắn nhìn xung quanh người tới người đi trên đường, từ mũi có hai đoàn bạch khí phả ra.
Long Ngạo Thiên lại gần quan tâm hỏi Mộc Uyển Tinh.
“Mau tìm khách trọ ở lại!” Long Ngạo Thiên nói với Phượng La đằng trước xe.
Một thân ảnh ngồi xếp bằng trên mặt đất, khắp nơi xung quanh hắn chất đầy từng bộ xương trắng, chuột bọ đang gặm nhắm thịt trên từng khúc xương còn sót lại.
“Vâng! Chủ thượng!”
Theo chân khí hắn thiêu đốt, giọt máu trên tay dần bốc hơi và biến mất!
Long Ngạo Thiên vén rèm xe xuống, trong mắt hắn có sát khí thoáng qua.
Hơn hai mươi phút trước! ! !
Cổng thành Trường An! ! !
“Khịt.. Khịt!”
. . . .
Thân ảnh Cơ Ngọc Long đang bay trên trời cũng hơi dừng lại, hắn ra sức hít trong không khí, mùi vị tuyệt vời kia đã hoàn toàn biến mất!
Đám người Long Ngạo Thiên khi đã đến một quán trọ, cả đám xuống xe mà đi vào trong.
Thân ảnh đang xếp bằng mở mắt ra, bên trong mắt hắn hai tia sáng đỏ hiện lên rồi vụt tắt.
Mộc Uyển Tinh bị đau kêu lên, nàng khi đã đứng vững, đưa bàn tay lên miệng mút lấy vết thương.
Qua khoảng năm giây, Long Ngạo Thiên thu hồi chân khí, trước mặt hắn tám khí tức Đại Tông Sư xuất hiện.
Trời tối! ! !
Nàng đóng cửa sổ lại và leo lên giường, thổi tắt nến, đắp chăn lại, chẳng bao lâu từng hơi thở đều đều từ mũi phát ra, chứng tỏ đã ngủ.
Lúc qua khỏi cổng thành, thân hình Long Ngạo Thiên xuất hiện trong xe, hắn vén rèm lên quan sát.
Long Ngạo Thiên sử dụng Thôn Phệ Đại Đạo, hút hết chân khí bên trong cơ thể của tám người, sau đó hắn gộp hai loại chân khí bên trong từng người thành một, rồi phóng xuất trả lại!
“Thịt chuột thật chán, ta vẫn thích ăn thịt người hơn, nhất là thịt những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, tươi non mọng nước, cảm giác đó... Chậc, chậc!” Nói đến câu cuối, khắp miệng hắn là nước bọt chảy dài.
Cơ Ngọc Long đưa tay cho hết con chuột vào mồm.
. . . .
“Vâng! Chủ thượng!” Tám người cùng đáp.
Cả đám mở bừng mắt, hơi cảm thụ tu vi, tất cả đều hiện vẻ mừng rỡ, đồng loạt quỳ xuống trước mặt Long Ngạo Thiên hô: “Đa tạ chủ thượng, chúng ta thề c·h·ế·t vì ngài!” Tám người bày tỏ lòng trung thành của mình.
Khi đoàn xe của Long Ngạo Thiên đi vào thành, một binh lính hét: “Dừng lại!” Tên này lại vén rèm xe nhìn vô trong, bên trong hoàn toàn trống không! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ta không sao, vết thương ngoài da thôi!” Mộc Uyển Tinh hơi ngại ngùng nói.
Dòng người xếp thành hàng dài để đi vào, trước cổng thành có một nhóm binh lính kiểm tra nghiêm mật.
Giọt máu lơ lửng trên bàn tay, từ nó, hắn có thể cảm nhận được một luồng sức mạnh to lớn, do Mộc Uyển Tinh đã có thể chất Cực Âm Thánh Thể. Nên máu trong người nàng bây giờ không còn là máu bình thường nữa, vì lý do an toàn, hắn xóa dấu vết để lại!
Máu chuột vẩy ra, một cái đuôi bị cắn đứt, rớt xuống mặt đất bẩn thỉu!
Ánh sáng trong căn phòng đến đây vụt tắt, trong căn phòng giờ phút này có thêm người thứ ba, hắn đang dùng ánh mắt nhìn con mồi mà nhìn Mộc Uyển Tinh, hàm răng lóe sáng hàn quang trong đêm tối!
Đến lúc nhìn đến Mộc Uyển Tinh, ánh mắt hơi dừng lại, tia sáng trong phòng theo đó cũng biến mất!
“Xoẹt.. Ùynh!”
Khắp nơi đều có từng nhà buôn bán như y phục, tiệm thuốc,...
“Ùynh!”
Cơ Ngọc Long không để ý vật nhỏ trong tay giãy giụa, hắn đưa lên há miệng cắn thật mạnh vào đầu con chuột!
Điều đầu tiên hắn làm khi mở mắt là chộp vào một con chuột cống gần đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đi!” Sau khi kiểm tra xong, hắn ra lệnh cho đi vào thành.
Lúc đặt phòng và lên lầu nghỉ ngơi, trong quá trình đi lên cầu thang, Mộc Uyển Tinh chẳng may vấp té rồi dùng tay đỡ, bàn tay bị cào xước với thanh gỗ, máu từ bàn tay chảy ra nhỏ xuống bậc thang!
Tay hắn kết ấn, trên người có huyết quang hiện lên, đến khi ánh sáng biến mất, hắn đã trở về khuôn mặt ban đầu.
Ánh mắt từng con chuột tinh hồng như máu, cả đống giòi bọ bò chi chít nhau trên từng bức tường, khắp căn phòng tràn ngập mùi thịt thối!
Trời bên ngoài cũng bắt đầu mưa, mây đen che kín bầu trời, trong căn phòng của Mộc Uyển Tinh bây giờ không có lấy một tia sáng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhìn khuôn mặt hắn bây giờ chả khác gì một con sư tử, bàn tay có móng vuốt sắc nhọn, hàn quang từ bên trên lóe lên.
Cánh cửa sổ đang được đóng chặt của căn phòng Mộc Uyển Tinh theo ánh sáng hiện lên, nó bây giờ đã được mở ra hai bên, một thân hình ngồi xổm trên thành cửa sổ, ánh mắt tinh hồng quan sát khắp căn phòng!
Long Ngạo Thiên hơi phất tay, tám người cúi người chào rồi ra khỏi cung điện.
“Giờ đây tu vi của các ngươi đã đạt yêu cầu, nhiệm vụ của bọn ngươi là đến thành Trường An, lôi kéo thêm người vào Thâm Uyên!”
“Mùi gì vậy? Thật thơm!”
Lúc này phía đối diện cửa sổ của Mộc Uyển Tinh có một ngõ hẻm, do bị vướng xung quanh là nhà nên ánh sáng không thể chiếu vô được, bên trong bất ngờ có đôi mắt màu đỏ đang quan sát hết thảy, khi Mộc Uyển Tinh tháo băng dán ra, hai điểm đỏ trong bóng đêm càng sáng lên trong bóng tối! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cơ Ngọc Long bây giờ nào còn vẻ trung niên anh tuấn, khuôn mặt hắn bây giờ đã biến dạng, răng nanh từ trong miệng theo nhai thịt hiện rõ ra. Hai bên mép có nhiều sợi râu ngắn, hai tai nhọn hoắt, hai mắt như chuông đồng, tóc bù xù bao quanh đầu.
Hơi nhắm mắt nhớ lại vị trí, đến lúc mở mắt, hắn nở một nụ cười tà ác, thân hình đang dừng trên không trung tiếp tục lao tới vị trí quán trọ nơi đám người Long Ngạo Thiên.
. . . .
Vào miệng là cảm giác nổ tương, từ miệng hắn phát ra từng tiếng nhai “nhồm nhoàm” cả gương mặt là vẻ nhăn nhó.
Trong hoàng cung! ! !
Tám người Phượng La sau khi được Long Ngạo Thiên giúp, tu vi từ Tông Sư đột phá Đại Tông Sư sơ kỳ.
Nếu như nói thành Võ Vương tụ tập tất cả cao thủ trên giang hồ, thì thành Trường An là nơi thương nhân buôn bán đông nhất.
. . . .
“Chít.. Chít.. Chít!”
Một tia sét hiện lên trên bầu trời, ánh sáng từ nó phát ra chiếu rọi xuống bên dưới.
Không dừng lại ở đó, Long Ngạo Thiên nhìn xem trong hệ thống không gian, vừa có thêm hơn mười khỏa Hắc Tinh Đan, hắn chuyển động ý nghĩ, tám khỏa hoàn toàn biến mất. Làn khói màu đen ở bàn tay hắn càng mạnh mẽ, bay vào cơ thể tám người.
Chỉ thấy một thân hình đang chống cả tay lẫn chân, bò lại gần chiếc giường. Khi đến bên cạnh giường, hắn đứng thẳng người lên và nở một nụ cười, để lộ từng chiếc răng sắc nhọn!
“A!”
Đợi đến khi Mộc Uyển Tinh và Tống Ninh Nguyệt vào phòng, Long Ngạo Thiên nhìn xuống một giọt máu trên bậc thang, tay hắn hút giọt máu đó tới!
“Tí tách, tí tách!”
“Goàm!”
Đến khi thấy ngay ngắn, Mộc Uyển Tinh hơi gật đầu thỏa mãn.
“Món ăn ngon phải để đến giờ rồi thưởng thức! Khặc khặc khặc!” Sau câu nói, hai ánh mắt đỏ cũng biến mất.
Đang nhai lấy, chợt hai mắt hắn có ánh sáng đỏ hiện lên, cái mũi hơi nhăn lại.
Thân hình hắn bước ra khỏi mật thất, bóng dáng hơi rung động, đã hoàn toàn biến mất.
“Ùynh!”
Phía thành Trường An!!!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.