Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 69: Đồ Thành
Hắc khí bay đầy trời, tạo thành cảnh tượng hùng vĩ, đáng sợ!
Đến nơi, bọn hắn làm theo trận pháp do Long Ngạo Thiên phát ra, khắc trận pháp lên từng cây cột. Khi bốn hướng khắc xong, từ bốn cây cột có ánh sáng hiện lên và từ chúng có bốn tia sáng màu đen bay thẳng không trung.
Bọn hắn đối với viên Hắc Ngọc Đan này tràn đầy chờ mong, trong đó, có một tên ánh mắt thiểm thước như suy nghĩ điều gì đó.
“Ngươi một chút nữa sẽ biết!” Trần Bá ra vẻ cao thâm nói, nhưng thật ra ngay cả hắn cũng không biết a.
“Người nào? Mau tới cứu ta!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Oành!”
“Vù!”
Hơn bốn mươi phút trước! ! !
Đây chính là hơn tám ngàn người a!
Chỉ thấy giờ đây, cả vùng trời Bàng Ban thành đang bị một vòng tròn màu đen bao phủ bên trong!
Bỗng từng tiếng bạo liệt bên tai không dứt, đám người hoảng sợ trông thấy từng đầu người của những tên này nổ tung.
Nghe bên tai liên tiếp từng tiếng kêu thảm, bọn hắn không kìm được toàn thân run rẩy vì sợ hãi. Những tên đã khắc xuống trận pháp giơ hai bàn tay của mình lên mà nhìn vào.
“Đừng nhìn ta! Đừng a!”
Bỗng một thân ảnh nhanh hơn Trần Bá lóe lên, bắt viên đan dược vào tay! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khi đám người Trần Bá đến đây, cả bọn chia nhau ra hành động, bọn hắn chia nhau ra làm bốn nhóm nhỏ. Phân biệt hướng Đông, Tây, Nam, Bắc.
“Ùynh!”
“Chuyện gì xảy ra? Ta nhớ bây giờ đang buổi trưa, sao lại trời tối nhanh vậy được!”
Tạo thành một lớp vòng tròn màu đen, bao phủ cả thành Bàng Ban lại.
Một lát sau, khi vòng tròn hoàn toàn bao phủ thành Bàng Ban, từng vòng tròn khổng lồ xuất hiện trên không, khi chúng chuyển động, từng tiếng động to lớn từ nó phát ra.
“Ta không sao! Ta đang rất là hưng phấn, ha ha ha!” Trần Bá nói rồi mở miệng cười lớn.
“Bùm! Bùm! Bùm!”
Đám người Hắc Lang trại trong lòng hơi căng thẳng, bọn hắn nếu cảm nhận không sai, kẻ vừa rồi có tu vi Thiên Nhân cảnh!
“Ngươi... Không sao chứ?”
Cả đám nghe vậy run lên trong lòng, vội ra ngoài xem xét, khi thấy cảnh tượng phía ngoài, tất cả đều c·hết trân tại chỗ, không tin vào mắt mình.
Bên trong trận pháp, từng người bị hút khô như người lâu ngày không ăn uống, tuy vậy chưa có ai c·hết ngay lập tức, bọn hắn phải chịu đựng cảnh c·ái c·hết từ từ trong vô vọng!
Hắc Ngục Tỏa Hồn Trận, Long Ngạo Thiên dùng Thôn Phệ Đại Đạo và Không Gian Đại Đạo diễn hóa ra trận pháp độc nhất vô nhị của riêng bản thân hắn.
Trên không trung, màu đen trận pháp đã trở nên vô cùng đen nhánh, viên đan dược phía trên trận pháp cũng đã hoàn toàn ngưng thực, từng hoa văn màu đen bóng bên ngoài hiện lên.
Tên bên cạnh thấy biểu hiện của Trần Bá, hắn thầm nghĩ.
Trần Bá như tìm được tín ngưỡng của cuộc đời mình, nhớ tới thân ảnh của Long Ngạo Thiên, cả cơ thể hắn run rẩy trong sung sướng, nước mắt từ khóe mắt chảy ra!
“Ùynh.. Ùynh.. Ùynh!”
Cơ thể không đầu của bọn hắn loạng choạng đi tới rồi ngã bịch xuống đất, máu từ cổ chảy ra như nước suối, thấm đỏ cả mặt đất!
Đám người Hắc Lang trại ánh mắt kích động nhìn lên không trung.
“Mau sai người tìm hiểu về thế lực này!” Khắp khuôn mặt của gia chủ Chung gia khi nói lời này toàn là vẻ phẫn nộ.
“Khinh người quá đáng, dám tàn sát tất cả người của Chung gia ta!”
Một âm thanh bên cạnh Trần Bá vang lên, tên này nhìn cơ thể Trần Bá run rẩy và chứng kiến nước mắt chảy ra, còn tưởng hắn cũng đồng cảm với những người bị mắc kẹt trong trận pháp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Các ngươi mau ra đây nhìn! Phía ngoài bầu trời Chung gia ta đã hoàn toàn bị bao phủ bởi lớp màn đen!”
Theo thời gian trôi qua, từng người bị hút thành từng hạt màu đen nhỏ, thân xác hoàn toàn tan biến, tại chỗ chỉ còn sót lại một bộ y phục.
“Chân khí! Cơ thể của ta!”
Bỗng cả căn phòng hơi run lên, trong căn phòng dần tối xuống, cả đám nhìn ra phía ngoài, chỉ thấy cả bầu trời đều biến thành màu đen.
“A! Không phải lỗi của ta! Không!”
Hắn thật chờ mong cảnh kế tiếp dành cho đám người này, hẳn rất thú vị.
Từng tấm lệnh bài bên người nổ tung.
“Cái gì?”
“Tất cả là do tên khốn Long Ngạo Thiên! Do hắn, sau khi các ngươi c·hết, đừng quay lại tìm ta! Tìm hắn đi!”
“A! Chuyện gì xảy ra?”
Hiến tế cả tòa thành!
“Bùm!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chính bọn hắn là người tạo nên cảnh tượng này, cảnh tượng địa ngục nơi trần gian!
Đúng lúc này, bốn đạo cột sáng từ bốn thanh trụ biến to, phóng lên tận trời.
Từng tiếng kêu tuyệt vọng, cầu cứu, kêu thảm,...
“Khắp cơ thể ta như bị một lực hút vô hình, thật khó chịu!”
“Cứu ta!”
Một bên khác, đám người Hắc Lang trại từ hoảng sợ, chuyển dần sang thành vẻ hưng phấn, bọn hắn dù bình thường có g·iết người, nhưng cảnh trước mắt nằm mơ cũng không dám nghĩ a!
Trần Bá chả lẽ điên rồi, sau khi về ta nên khuyên đại đương gia tranh thủ lúc còn có thể, sinh thêm một đứa!
“Kế tiếp chúng ta nên làm gì?” Trong đám sơn tặc, có kẻ không kìm được hỏi.
Ngay tại đám người Hắc Lang trại kinh ngạc với cảnh phía trước, từ bên trong thành Bàng Ban, một bóng người bay về không trung. Từng đường kiếm khí bắn mạnh lên bầu trời, đánh về phía từng vòng tròn trận pháp màu đen.
. . . .
Phía bên trong trận pháp, từng luồng hắc khí cũng theo đó xuất hiện.
. . . .
Dùng chân khí của hai loại Đại Đạo khắc lục thành ấn ký in sâu vào trong đầu từng người trong Thâm Uyên, bọn hắn chỉ việc thôi động ấn ký trong đầu, sẽ tự động vẽ ra được trận pháp.
Phía mặt đất xuất hiện một cái đồ án khổng lồ màu đen, từng chất lỏng màu đen từ nó chảy ra ngoài, lan rộng dần ra xung quanh.
Bất kì ai không tuân lệnh chủ thượng đều phải c·hết, hắn quay đầu lại nhìn từng người bên trong trận pháp, ánh mắt toàn là vẻ điên cuồng!
Tất cả đồ án trận pháp cùng lúc xoay tròn, ngay sau đó, trong thành liền vang lên vô số tiếng kêu rên.
Thành Bàng Ban lúc này không khác gì nhân gian địa ngục!
Có vài tên không chịu nổi ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng của đám người trong thành, bọn chúng cảm tưởng thứ những người đang nhìn không phải là trận pháp, mà là nhìn vào bọn hắn, kẻ đã chính tay khắc xuống trận pháp!
Có người không chấp nhận được sự thật này, điên cuồng gào rống, dùng tất cả sức lực đánh mạnh về phía màn ánh sáng.
Lúc này trong thành Bàng Ban đã hoàn toàn hỗn loạn, vô số người muốn chạy ra ngoài thành, khi phát hiện bị một lồng ánh sáng màu đen ngăn trở. Có người ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện cả thành đã bị một lồng ánh sáng che kín, không chỉ hắn, nhiều người cũng phát hiện ra, tất cả trong ánh mắt đều hiện vẻ c·hết lặng!
Nhưng dù đã cố gắng, cũng không thể thoát ra, ngay cả một vết tích phía trên trận pháp đều không có.
Tiếng động vừa rồi là do chúng di chuyển phát ra.
Từng luồng kiếm khí đánh thẳng vào từng vòng tròn đồ án phía trên.
Cả đám không biết trận pháp này có chịu được sức mạnh của cao thủ Thiên Nhân hay không?
Từ một tòa thành hơn tám ngàn người, giờ chỉ còn lại từng đống y phục nằm lung tung khắp nơi.
Theo trong thành tiếng kêu thảm vang vọng bầu trời, từng đường khí thế màu đen bị hút vào bốn đạo cột sáng. Màu đen trận pháp càng thêm u tối, trên đỉnh trận pháp, hình ảnh một viên đan dần hình thành.
Đám người Hắc Lang trại ngơ ngác nhìn cảnh tượng bên trong, bây giờ bọn hắn đã hiểu công dụng của trận pháp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trần Bá thấy viên đan dược nằm im trên không, hắn vươn tay ra, viên đan dược bay về phía lòng bàn tay hắn.
Trong tưởng tượng trận pháp phá nát không hề xuất hiện, ngược lại theo luồng kiếm khí đánh lên, từng đồ án hoa văn hình tròn màu đen càng biến lớn. Chúng rất nhanh liền hoàn toàn bao phủ Bàng Ban thành.
Chương 69: Đồ Thành
Phía trên bầu trời có từng khối hoa văn hình tròn to lớn đang chuyển động.
Trần Bá ánh mắt bình tĩnh nhìn xem hết thảy, hắn nở một nụ cười lạnh, kẻ yếu phải c·hết!
Theo bọn hắn c·hết, bộ giáp trên người cũng hóa thành từng đốm sáng tan biến, chúng tụ thành một tấm lệnh bài màu nâu nằm bên cạnh từng xác c·hết.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.