Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 14: Giao Chiến Thiên Nhân Cảnh (1)
“Đao pháp của ngươi lại là chuyện gì? Thiên cấp vũ kỹ không thể mạnh như thế được?”
Những bức tường trước mặt nổ tan tành thành nhiều mảnh, thế đi không giảm lao về phía hai người.
Long Ngạo Thiên nhìn Mộ Dung Khải, hắn dơ một bàn chân lên và hạ xuống.
Sau đòn tấn công, hai người như diều bị đứt dây hất bay ra ngoài.
Long Ngạo Thiên nhìn lại, là hai cao thủ cấp bậc hộ pháp của hai nhà Nam Cung, Mộ Dung đang thi triển chân khí hóa thực.
“Phiên Vân Tâm Pháp! Hàn Băng Chưởng!”
Vị trí phần cổ có dấu vết bị xoắn lại, hai người này sống sờ sờ bị vặn cổ mà c·h·ế·t.
Đang sát hại người hai nhà, nghe bên tai hệ thống điểm liên tục vang lên, thì có tiếng nói bên cạnh truyền đến.
Long Ngạo Thiên vừa nghe tiếng đã giơ đao lên đỡ.
“Hàn Băng Chân Kinh! Tuyệt Hậu Đao Pháp, Tuyệt tôn”
Khi sát chiêu của cả hai chạm vào nhau, bộc phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, vang tận mây xanh.
Mộ Dung Khải nhìn thảm trạng Nam Cung Vân mà hoảng sợ, tay dơ lên chỉ vào Long Ngạo Thiên.
Cả hai rơi xuống đất, mặt đất đá bị nổ bể ra đến, bụi mù bay đầy trời.
Theo hắn bò, vị trí bị cắt ruột bị lòi ra, n·ộ·i· ·t·ạ·n·g bên trong rớt ra phía bên ngoài, nguyên một đường toàn là máu và n·ộ·i· ·t·ạ·n·g.
Chỉ thấy trong làn khói lóe lên những ánh sáng vàng chói lọi, theo đó là hai tiếng hét thảm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hình như có cảm giác, cả ba người đều nhìn về phía nơi mà Long Ngạo Thiên vừa xuất hiện. Khi hai người Nam Cung Quyết và Mộ Dung Cang, tận mắt chứng kiến cảnh con trai mình c·h·ế·t thê thảm. Cả hai mục trừng muốn nứt, khắp con mắt hiện lên màu đỏ điên cuồng, vì phải chịu sự đau khổ người đầu bạc tiễn người đầu xanh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Oanh!”
“Bành!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Điều ngươi không biết còn nhiều lắm!” Long Ngạo Thiên nói rồi vung đao.
“Vân Thủy Kiếm Pháp, Triều Tịch!”
Hai người biết nếu đi chung sẽ bị Long Thiên Hoành níu lại, nên cả hai tách nhau ra. Từ đó hắn chỉ có thể ngăn cản một người, người còn lại sẽ tiêu diệt Long Ngạo Thiên.
Trên cao, Nam Cung Quyết và Mộ Dung Cang thấy hắn vậy mà lại sát hại hai cao thủ nhà mình. Mặc kệ Long Thiên Hoành, vòng qua hai bên lao đến vị trí Long Ngạo Thiên.
Chương 14: Giao Chiến Thiên Nhân Cảnh (1)
Từ trên cao, nơi đang xảy ra hỗn chiến giữa ba đại cao thủ Thiên Nhân cảnh. Long thiên Hoành đang liên tục bại lui trước thế công của hai người.
Thấy rõ kẻ đánh lén, Long Ngạo Thiên nói: “Nam Cung Quyết, là lão cẩu nhà ngươi, nay Long Ngạo Thiên ta sẽ vặt đầu c·h·ó của ngươi xuống!”
Mộ Dung Khải nói với giọng điệu không thể tin. Một bóng người bất ngờ xuất hiện sau lưng hắn.
“Tiểu nhi khẩu xuất cuồng ngôn, ta không ngờ bằng từng ấy tuổi mà ngươi đã đến cảnh giới Đại Tông Sư, nếu c·h·ế·t thì thật đáng tiếc. Chỉ trách ngươi khí số tới đây là hết, nạp mạng đi”
Hắn hoảng sợ mà hét lên, hai tay bấu vào mặt đất mà loạng chòa loạng choạng bò hướng khác.
Long Ngạo Thiên thấy phụ thân bị trọng thương, cũng mặc kệ người xung quanh, hắn lao nhanh mà đến.
“Ân! Ngươi lại biết công pháp thuộc tính hàn, Long gia không phải công pháp nổi tiếng dương cương sao?”
Chợt từ phía bên phải, một giọng nói vang lên bên tai.
“Bành!”
“Đại Tông Sư hóa khí thực chất, không thể nào! Ngươi mới bao nhiêu tuổi sao có tu vi như vậy?”
Phía Long Ngạo Thiên! ! !
Không để hai người lấy lại sức, Long Ngạo Thiên lấn người mà đến.
Thấy hắn đuổi theo, Mộ Dung Cang bất ngờ quay người tung quyền về hướng Long Thiên Hoành.
Dưới bàn chân là hỗn hợp giữa máu và phần trắng, Long Ngạo Thiên nhấc chân lên. Chân khí chấn động, vết máu trên chân bị đẩy văng ra, quần áo sạch sẽ không giống như người vừa trải qua một trận chiến.
Tuổi còn nhỏ mà g·i·ế·t người không chớp mắt, điều đáng sợ ở đây không phải là hắn g·i·ế·t người, mà là cách hắn g·i·ế·t người ra sao.
Những nơi Long Ngạo Thiên liếc tới, đoàn người tránh xa không dám đối mặt với hắn. Long Ngạo Thiên hừ nhẹ, người khác không dám đến thì để hắn đến vậy.
Long Thiên Hoành thân ảnh chớp động, đã ngăn trước mặt hai người.
Long Ngạo Thiên dù kịp đón đỡ nhưng vẫn bị văng ra xa, hắn vội cắm Hắc Nhạn Đao xuống đất để giảm lực xuống mặt đất, dù vậy vẫn bị đánh bay vài chục mét. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Long Ngạo Thiên bị đẩy lùi chục bước, trong khi Nam Cung Quyết bị đẩy xa mười tám bước, ai mạnh ai yếu nhìn là biết ngay.
“Long Khiếu Sơn Hà! Long Trảo Thủ!”
Theo đó là từng khí thế hóa thực, thành những bức tường chặn đường đi của hắn.
“Xác nhận nhiệm vụ” Long Ngạo Thiên nhận nhiệm vụ, bảng thông báo cũng biến mất.
Đang bò, hai bàn chân xuất hiện trong tầm mắt hắn. Ngẩng đầu nhìn lên là một khuôn mặt đang hờ hững mà nhìn mình như nhìn người c·h·ế·t.
“Kim Cương Phục Ma, Kim Cương Quyền!”
“Đừng g·i·ế·t ta, đừng g·i·ế·t ta!”
Long Ngạo Thiên đang lao đến nơi Long Thiên Hoành, bỗng tiếng nói hệ thống vang lên: “Đinh.. phát động nhiệm vụ: Diệt sát hai nhà Nam Cung, Mộ dung. Sau khi hoàn thành, kí chủ nhận được thẻ thăng cấp công pháp x2.
“Gào!”
“Hừ! Hai người các ngươi cũng dám cản đường của ta, cho ta c·h·ế·t!”
Khi bụi mù tan hết, trên tay Long Ngạo Thiên đang cầm hai cái thủ cấp của hai hộ pháp hai nhà Nam Cung, Mộ Dung.
“Lão cẩu, ngươi nghĩ chỉ mình ngươi biết công pháp thuộc tính băng sao?”
“Giao ra công pháp và vũ kỹ, ta sẽ tha ngươi một mạng” trong mắt của Nam Cung Quyết nhìn Long Ngạo Thiên, tràn đầy sự tham lam với hai món công pháp và vũ kỹ của hắn vừa sử dụng.
Long Ngạo Thiên dùng sức, hai cái thủ cấp theo đó bị bóp nát, huyết tương vẩy đầy mặt đất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Theo Thần cấp vũ kỹ được thi triển, cả thiên địa như biến sắc, chỉ còn mỗi một ánh đao lóe lên như muốn xé tung hết thảy.
Từ vị trí bị tách ra, Long Ngạo Thiên có thể thấy rõ phần bụng n·ộ·i· ·t·ạ·n·g vết cắt tinh xảo không một vết tích thừa, người khác thấy sẽ chỉ cảm thán hảo đao pháp.
“Tuyệt Hậu Đao Pháp! Tuyệt Tôn trảm!”
Hai người ngửa mặt lên trời mà cuồng rống: “Ta phải g·i·ế·t ngươi, tiểu s·ú·c sinh!”
“Ngươi đây là lao đến chịu c·h·ế·t sao?”
Phía sau Long Ngạo Thiên hiện lên hình một thanh đao với khí thế trảm phách thiên hạ lao đến.
“Long Ngạo Thiên! Ngươi dám g·i·ế·t thiếu chủ hai nhà Nam Cung và Mộ Dung bọn ta, nạp mạng đi.”
Kèm theo tiếng của cường long trong thân thể như muốn lao ra ngoài, hai tay Long Ngạo Thiên sử dụng vũ kỹ tung người vào trong bụi mù.
“Toẹt!”
Thân hình của Mộ Dung Cang từ giữa xuất hiện một vết cắt, hắn không tin được mà hơi xoay đầu lại. Theo động tác của hắn, cả thân trên tách rời khỏi phần thân dưới.
Hai Đại Tông Sư của hai nhà Nam Cung, Mộ Dung vội vận dụng tuyệt học của hai nhà đón đỡ.
Biểu cảm trên khuôn mặt hai người tràn đầy thống khổ, hai mắt hiện đầy tơ máu, huyết từ thất khiếu chảy ra nhìn cả khuôn mặt rất là đáng sợ.
Hơi điều chỉnh chân khí rối loạn trong cơ thể, hắn ngẩng đầu nhìn kẻ đến.
Mộ Dung Cang do đạt Tông Sư cảnh, sức sống mãnh liệt nên chưa c·h·ế·t ngay. Hắn đang dùng hai tay mà cố bò về phía trước, vừa bò trong miệng vừa lẩm bẩm như nhập ma.
Theo hắn gia nhập sát lục, chả khác gì cỗ máy nghiền nát. Những nơi đi qua, chân cụt tay đứt, huyết nhục văng tứ tung. Hắn lấy thế xuyên thẳng, mà lao đến vị trí nơi phụ thân đang chiến đấu với hai cao thủ Thiên Nhân khác.
Long Thiên Hoành ái tử sốt ruột không kịp đón đỡ, ăn chọn một quyền này, máu phun trời cao.
“Đối thủ của hai ngươi là ta!”
Thế công của đối thủ nặng tựa vạn cân, kèm theo là một luồng chân khí băng hàn lan tỏa khắp thân đao. Làm cả thân đao lẫn bàn tay đều bị đóng băng.
Những người xung quanh hít vào một hơi khí lạnh mà nhìn thiếu niên trước mắt này.
“Ầm!”
“Hàn Băng Chưởng! C·h·ế·t đi tiểu s·ú·c sinh.”
Quần áo trên người hắn rách tung tóe, khóe miệng mang vết máu đang chảy xuống cằm, cả bộ râu bị nhuộm thành màu đỏ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.