Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 6: Nhân sinh
Kive vội vàng lấy tay bịt mũi lại, một bên cũng không quên cảm thấy đáng tiếc.
Làm như vậy là vì Kive sợ sẽ có loài săn mồi nào đó đánh hơi được mùi mà theo sang đây, hắn cũng không hy vọng mình bị tập kích khi đang ngủ.
Nghĩ đến đây Kive cười mỉa mai.
Tiếp theo, nếu giống như trong các bộ tiểu thuyết sinh tồn thì sẽ là lột da rắn, không phải việc gì quá khó, nhưng bởi vì hắn không biết sẽ làm gì với da rắn, nên Kive quyết định không lột.
“ Thành công rồi! “
Men theo đánh dấu, Kive đến được khu vực thác nước ngày hôm qua.
Nếu Kive đã xử lý hết phần n·ộ·i· ·t·ạ·n·g bên trong lúc còn rắn vừa mới c·hết, hoặc trễ lắm cũng là lúc trở về căn cứ, thì còn có một chút hy vọng cứu vãn.
“ Mùi vị nặng như vậy, kiểu gì cũng phải có đứa dính chiêu! “
Chỉ là rời khỏi vòng tròn an toàn của bản thân, Kive cảm thấy có chút không thích ứng kịp.
Chương 6: Nhân sinh
Trong lúc Kive đang tận hưởng phút giây yên bình này, thì bất chợt, Kive nhớ tới xác con rắn hắn cột bên người, từ chiều đến giờ vẫn chưa kịp xử lý.
Mặc dù Kive không thể ăn, nhưng đầu hắn nhảy số rất nhanh, hắn biết có rất nhiều thứ có hứng thú với mớ thịt thối này.
Sau một hồi đắn do suy nghĩ, Kive cuối cùng cũng quyết định buông tha.
Buổi tối, ánh trăng trên cao rọi sáng xuống cả một vùng biển.
Sáng hôm sau, Kive tỉnh dậy, đi đến bên cạnh bờ biển, dùng bao tay múc lên từng bao nước để rửa mặt, s·ú·c miệng.
Sau khi vệ sinh xong Kive đào từ trong cát gói thịt rắn.
Nhưng hiện tại xác của nó đã bốc mùi, dấu hiệu cho thấy nó đã bắt đầu quá trình phân hủy.
Nếu không phải có cảm giác cộm ở thắt lưng, thì Kive cũng quên đi sự tồn tại của thứ này.
Nó hiện tại đã bắt đầu cứng lại, một mùi h·ôi t·hối truyền vào mũi của Kive.
Thứ này hắn không hạ mồm được, ai thích ăn thì ăn, thứ cho kẻ bất tài.
Vội vàng bật dậy, lấy từ bên hông ra xác của con rắn.
Xác định được vị trí, hắn bắt đầu bắt tay vào hành động.
Kive dùng dây leo xỏ qua các lỗ ở lưng quần, nhằm dễ dàng hơn cho việc vớt cá lên.
Kive lấy sinh mệnh của hắn ra đảm bảo, nếu cho thứ này vào mồm, không những ăn không ngon, mà ngược lại tối nay Tào Tháo sẽ vượt giới sang trò chuyện cùng hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“ Nếu còn sống thì cũng là người thực vật đi, biết đâu tương lai ta có thể lại xuyên về, sau đó làm đi làm binh vương các kiểu con đà điểu, hắc hắc. “
Dùng tay cột chặt 2 chân ống quần, sau đó Kive chia đều phần thịt và n·ộ·i· ·t·ạ·n·g cho 2 bên chân quân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mặc dù không sáng rõ như đèn đường đô thị, nhưng cũng vì thế mà làm cho nó có một nét đẹp khác biệt khó tả. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Xác rắn: " . . . "
Hắn cũng không lo lắng rằng thiếu hắn, thì cha mẹ sẽ không có người chăm sóc.
" Ha ha, nghĩ quanh nghĩ quẩn làm ta lạc đề khi nào không hay, mới nãy còn đang lo cho cha mẹ, hiện tại đã lo trang bức yy rồi, haiz! "
Chỉ trong một thao tác đơn giản, Kive đã có thể dễ dàng lấy ra phần n·ộ·i· ·t·ạ·n·g.
“ Đáng tiếc ngươi không có vinh hạnh được ta sủng hạnh. “
Hắn nhịn xuống cảm giác n·ôn m·ửa, lấy tất cả thịt rắn ra và dùng đá đập nát từng miếng thịt một, chỉ để lại phần n·ộ·i· ·t·ạ·n·g là không động đến.
Chỉ mới hé mở lớp áo mưa bọc bên ngoài, một mùi xác thối cộng với mùi tanh khó tả từ bên trong bốc lên.
Việc hắn cần làm hiện tại đó là chờ.
Vừa tự động viên bản thân, hắn cũng không quên cảnh giác quan sát xung quanh.
Mặc dù nhìn không ra gì, nhưng ít nhất hắn có thể yên tâm là sẽ không bị lạnh c·hết.
Sau khi đã gói kín như bưng, hắn vẫn quyết định đào một hố cát nhỏ rồi đem nó chôn, chỉ để lại một cục đá để đánh dấu vị trí.
Không thể không nói, trái Fuku Fuku nhiều lúc cũng rất có ích.
Chuẩn bị xong hắn mang lên kiệt tác của mình đi vào rừng, cùng với trang phục thăm dò như hôm qua.
. . .
“ Hiện tại gia đình của ta có ổn không? “
Kive đang nghĩ về quê nhà của mình, hắn không muốn nghĩ, nhưng khi cố gắng chợp mắt thì những ý nghĩ đó lại hiện lên trong đầu.
Sau một hồi trằn trọc, suy nghĩ, hồi ức không biết bao nhiêu chuyện, Kive cuối cùng cũng chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.
Làm xong chuẩn bị Kive hồi hộp thả quần ( mồi ) xuống hồ.
Đồng thời, hắn dùng dao đâm một vài lỗ nhỏ trên 2 chân quần, mục đích của việc làm này là tạo lỗ, để cho nước bên trong dễ dàng thoát ra hơn.
“ Ta đ*** ngươi, là ngươi ra tay trước, sao bây giờ là lỗi của ta rồi? “
Nếu rắn có thể nói thì hiện tại nó đã chửi đổng lên.
“ Kiếp sau cố gắng đầu thai thành một con tốt rắn, đừng loạn cắn người. “
Từ lúc hắn g·iết nó, đến thời điểm hiện tại ít nhất cũng đã 5 tiếng trôi qua.
Sau khi xong hết mọi việc, Kive chui vào “ túi ngủ “ kiệt tác hắn tạo ra từ chiếc áo khổng lồ hắn triệu hồi.
Chiến 5 cặn bã như hắn, ngoài đi bắt nạt lũ cá dưới nước ra, thì không bắt nạt được ai.
Nhưng đáng tiếc là nó không có khả năng đó, nên chỉ có Kive một mình tự ngu tự nhạc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hiện tại trên tay của Kive ngoài chiếc quần ra, còn có thêm một vòng dây leo dài, bị hắn cuốn quanh thân.
Kive triệu hồi một bao găng tay, cắt một đường dưới thân rắn, men theo đường cắt đến tận đuôi.
Ngày hôm qua, sau một hồi đắn đo suy nghĩ, Kive quyết định cách tốt nhất vẫn là đi bắt cá.
Nhưng đó chỉ là ảo tưởng mà thôi, nếu biến thành thật Kive cũng không làm binh vương.
Mà nói về nơi nào nhiều cá hơn thì hắn cho rằng ở dưới này sẽ có nhiều cá hơn, so với khu vực ở trên thượng nguồn.
Mục đích của Kive là đi bắt cá.
Sau 5 phút kiên nhẫn chờ đợi, thì bất chợt, từng đợt run nhẹ từ dây leo truyền đến.
Sau một hồi mày mò, Kive cuối cùng cũng tìm được một nơi hắn cho là lý tưởng để thực hiện kế hoạch của mình.
Trong quá trình này, Kive không biết da gà của hắn đã nổi lên không biết bao nhiêu lần, nhưng hắn vẫn cắn răng làm nốt phần việc đang dở dang.
Hai người anh của hắn trước lúc hắn xuyên qua đều đã có sự nghiệp cho riêng mình.
Đây là thứ Kive ven đường nhặt được, vừa lúc hắn cũng đang cần. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đến thác nước, Kive không đi về hướng thượng nguồn, mà lại quẹo trái đi về hướng hạ nguồn.
Kive tạo ra một cái quần không có khoá kéo, kích cở chỉ lớn tầm gấp 2 lần so với kích cỡ quần của hắn.
Kive dùng áo mưa gói kín thành quả lao động của hắn lại, nhìn thịt rắn đã bị gói lại không khác gì bánh trưng, Kive quyết định lại triệu hồi ra vài cái áo mưa nữa, để gia cố gói bánh trưng đặc biệt này của hắn lại.
Kive tự giễu bản thân.
Vì đề cao tính an toàn, nên túi ngủ này của Kive trông có vẻ rất cồng kềnh, nhưng đổi lại hắn có thể ngủ một giấc an tâm.
Môtip đó quá đại trà, quá dễ bị nhận ra.
Trong hoàn cảnh như này, chúng ta phải biết tận dụng a, không thể lãng phí tài nguyên được.
Cứ ngỡ rằng sau một ngày mệt nhọc thì hắn sẽ chìm vào giấc ngủ ngay nhưng hắn chỉ có thể trợn to mắt nhìn về phía mặt biển.
Hắn cắt thịt rắn ra thành từng khúc nhỏ, để chúng cùng phần n·ộ·i· ·t·ạ·n·g trên một cái áo mưa đã chuẩn bị sẵn từ trước.
Kive vuốt ve thân rắn tiếc nuối lắc đầu.
Kive thề là cả đời hắn chưa bao giờ ngửi thấy mùi nào thối như vậy.
Ác thú vị xong, hắn bắt đầu với công cuộc xử lý thịt rắn.
“ Thân thể của ta ở thế giới cũ còn sống hay đ·ã c·hết? “
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.