Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 7: Cửu vĩ bạch hồ
Bất chợt một cái đuôi khổng lồ liên tục cuồng bạo quất mạnh vào thân thể nhỏ bé của Volkath khiến hắn rơi nặng nề từ không trung xuống một dòng suối.
Nghĩ đến trùng sinh dị giới từ ngày đầu tiên đã phải vật lộn cùng ma thú, mỗi ngày tự tìm tòi cùng cảnh giác mỗi giờ mỗi phút nguy hiểm, không có chỗ ở cố định mà lang bạt tứ phương, mỗi đêm cô độc trước cánh rừng âm u, lạnh lẽo.
"Yare yare! Lại bất cẩn rồi, ta bây giờ tệ hại hơn cả lúc mới xuyên qua."
Đến nỗi tại sao hắn không cả gan suy đoán là Đế Cấp?
Sao xung quanh lại yên tĩnh như vậy, tên kia tha cho hắn sao, không không thể nào, tiến hóa thời cơ trước mắt đối với bất cứ sinh vật nào là không thể kháng cự.
Lúc nãy nó đã âm thầm cự đại hóa thân thể mà cắm sâu vào lòng đất bao vây toàn bộ 300m xung quanh.
Vokath toát mồ hôi lạnh, hắn cắn răng chịu đựng cảm giác cơ thể bị ăn mòn cực độ đau đớn, liên tục lẩn tránh chiêu số như vũ bão của Hydra, cùng lúc cũng cố gắng dời chiến trường khỏi đây xa nhất có thể.
Mà tương tự là đối thủ, Vực Hỗn Mang cũng sẽ có biện pháp trở thành Ma Đế nhưng ở đây không tiện nhắc nhiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Phành...Phành...Phành....Phành."
Cửu Ly híp híp mắt, nàng rất có hứng thú với tên thánh tộc này, dù sao bây giờ cũng đã không còn nhà để về.
"Tiếp nhận lửa giận của ta."
Tuy thân thể hiện tại của hồ ly trước mắt chỉ vẻn vẹn có 30m lớn, so với 300m thân rắn bao bọc chung quanh khu vực chẳng là gì nhưng uy áp của ma thú cấp cao lại đè ép khiến xà thân không tài nào thở nổi, lúc này trong mắt nàng Hydra đã là người c·h·ế·t.
Là ai đang ở ngoài kia?
Cứ việc bị phá hỏng lĩnh vực làm nó bị đứt gãy một phần thân thể cũng không dám phản kháng, trong đôi xà nhãn bây giờ tràn ngập sợ hãi.
Well, nó còn chưa kịp đái ra máu đã đi đời mất rồi.
Cửu Ly tức giận cong mi nói.
Giọng nói của Hydra hơi có vẻ run rẩy, từ cao ngạo tư thái ban nãy trở nên cực kì kiêng dè, có vẻ sinh vật tên Cửu Ly đã chấn nhiếp đến hắn.
Volkath lúc này đã không còn đủ một phần mười ma lực, hắn kéo lấy đau nhức thân thể mà tránh khỏi những cú nuốt chí mạng từ ba cái hổ mang đầu.
Sức mạnh cùng quang minh chi lực có vài phần giống nhau.
Nó hà một hơi mà liên tục phóng ra độc tố, những nơi chất lỏng đi qua mọi thứ dần dần bị tiêu biến, mặt đất càng bị hủy hoại thành vô số hố cực lớn.
Theo suy đoán của hắn thì Cửu Ly ít nhất cũng là Hoàng Cấp Trung Giai đến Thượng Giai hàng này, phải biết càng là cao cấp ma thú, về sau giai vị đã không phải chỉ có ma lực là có thể thăng cấp mà là cần cả cảm ngộ, cho nên thông thường Hoàng Cấp cùng Đại Ma Đạo Sư đều như thần long thấy đầu mà không thấy đuôi.
Trong đầu hắn bắt đầu hiện lên từng đoạn kí ức từ kiếp trước, tuy chỉ là nhân sinh 18 năm ngắn ngủi nhưng lại cho hắn cảm giác ấm áp khôn cùng, một cuộc sống không giàu có nhưng cũng không phải lo nghĩ tháng ngày.
Một gia đình nhỏ nhưng lại luôn luôn đầy ắp tình thương, mỗi ngày về nhà đều có cơm mẹ nấu, từng tiếng trầm mặc hỏi thăm của cha, những lần vui chơi hay kiêm chức cùng huynh đệ.
(hơi lười, chương này dài quá rồi :v)
"Thử một chút tuyệt chiêu của ta." Hydra ba cái đầu đồng thời thét lớn. "Diệt Ma Tức."
Tuy nhiên uy áp sẽ yếu đi rất nhiều khi sử dụng với Hoàng cấp hoặc các đại ma đạo sư, dù sao họ cũng đã dần tiếp nhận thuế biến.
Cảm nhận một thoáng tình trạng cơ thể, Volkath cố gắng đứng dậy rồi phóng ra sau thật xa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Từ trong truyền thừa trí nhớ thì sinh vật trước mắt hẳn là thượng cổ cửu vĩ hồ, sinh ra từ lúc thiên địa sơ khai, càng không biết đã sống bao nhiêu lâu.
Thấy Diệt Ma Tức không mấy khả quan, đôi cánh Hydra lúc này vỗ lên phần phật khiến từng đường vân ma lực cấp tốc trải đầy đại dực.
Qua một hồi lâu, Volkath đột nhiên cảm thấy không đúng, hắn không cảm nhận được bất kỳ đau đớn nào, không có cảm giác axit dịch thể bào mòn, thân thể tứ chi hắn vẫn còn nguyên vẹn.
Hydra cuối cùng lộ ra biểu tình hưng phấn, nó phun lưỡi mà lại gần Volkath.
Hai đôi mắt xanh lam thâm thúy như tinh hải không chút e ngại mà lạnh lùng nhìn thẳng vào xà nhãn khiến tên kia run như cầy sấy.
"Đừng tưởng như vậy là ta sẽ tha cho ngươi, tiểu quỷ"
Chương 7: Cửu vĩ bạch hồ
Ma lực Volkath tiêu hao dần dần không kịp thu vào, hồi phục cũng chậm đi rất nhiều khiến máu của hắn từng giọt từng giọt rơi xuống mặt đất.
Lúc này một con 3m tiểu hồ ly từ đại hồ ly bộ lông bạch kim chui ra ngoài, nó mang một vẻ mặt hiếu kì nhìn chằm chằm Volkath, tuy nói là tiểu hồ ly nhưng rõ ràng lại lớn hơn cơ thể hắn nhiều lắm.
Thần chí của hắn bắt đầu mơ hồ, đầu dần dần trở nên nặng nề, coi như ngốc hơn nữa hắn cũng biết độc đã ảnh hưởng đến hệ thần kinh trung ương.
Volkath cười khổ gật đầu thừa nhận.
Gật gật đầu, Volkath mở ra phong dực nhanh chóng quay trở lại sườn núi, bên cạnh Cửu Ly cũng lăng không phi hành đuổi theo sát hắn.
Volkath liên tục quyền quyền trọng kích vào mắt Hydra, hắn thông qua vận dụng tân ma pháp phong dực mà đình trệ trên không trung, lấy lượng ma lực hiện tại của hắn có thể vừa triền đấu vừa trệ không nửa ngày lâu.
Đúng lúc này, bốn phía khuôn viên bị bao phủ thành vòng tròn cùng vô số lớp vảy khổng lồ, xung quanh không còn một chút khe hở nào.
Cũng có trường hợp rất đặc biệt, ví dụ như hậu thế thiên kiêu đại ma đạo sư Dirak đã cải tiến ma lực của mình, nó đã không cách nào dùng bất kì nguyên tố nào để định nghĩa, chỉ luận hình thái lại có mấy phần tương tự thần thuật của Tháp Quang Minh.
Một con hồ ly với thân hình thon dài màu bạch kim xuất hiện với chín cái đuôi lớn liên tục đung đưa không trung.
Đế Cấp hay Bán Thần không phải muốn là có thể đột phá, từ thượng cổ đã lưu truyền chỉ có Tháp Quang Minh Cổ Thần Trì mới giúp sinh linh hoàn thành 100% thuế biến ma lực thành thần lực, hơn nữa muốn đột phá cần biểu thị trung thành trước thần minh cũng như đầy đủ chiến công mới có tư cách dành được chư thần tẩy lễ.
Cho nên nói tuy bình thường Cửu Ly rất lười biếng cùng hiền lành, ngoại trừ thi thoảng săn mồi thì nàng đã không trưng dụng ma lực. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
May mắn Volkath đang được bảo hộ trong kết giới nếu không kết quả của hắn so với s·ú·c sinh kia sẽ tệ hơn rất nhiều.
"Ngươi cũng là hung thủ kéo hắn đến đây, đúng không?"
"Oaaaa"
Đây chính là nguyên nhân Dirak sở dĩ thành hội trưởng của Ma Pháp Nghị Viện, được vinh dự nhận danh hiệu Chúa tể của ma pháp.
Lượng độc tố nhanh chóng thiêu đốt da thịt của hắn nhưng thân thể kịp thời tiêu hao thể nội cực lớn ma lực mà nhanh chóng hồi phục thương thế.
Không ngoài dự đoán, công kích của hắn gần như không có hiệu quả, lớp vảy trên thân thể Hydra đã ngăn chặn phần lớn man lực.
Mặc dù cường độ thân thể cứng rắn nhưng chiêu thức của cao cấp ma thú cũng không phải ăn chay, trên người hắn đã có vài vết rạn, một số nơi đao quang còn hãm sâu vào rất khiếp người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Là ai cho ngươi lá gan đâu."
"Thật đúng là không ổn chút nào."
"Ác ma trảm."
Nhưng một khi bị chạm đến ranh giới cuối cùng thì nàng sẽ không tha thứ mà rất hung bạo xé nát kẻ thù.
Chịu áp lực càng ngày càng mạnh, dù là vương bên trong cao cấp ma thú cũng không chịu nổi mà bị ép đến chỉ còn cặn bã, trong đống đó lại lấp lóe tia sáng tiểu ngọc.
Rất dễ hiểu, một khi đến Hoàng Cấp đỉnh phong, ma lực trong thân thể cần thuế biến đến cấp độ cao hơn, lúc này cần một quá trình để trung độ bão hòa.
"Hộc...hộc...hộc."
Thấy tam đại huyết bồn khẩu tiến lại gần, hắn cảm giác lúc này bình tĩnh hơn bao giờ hết, hai mắt nhắm nghiền mà lẩm bẩm.
"Cửu Ly, ngươi muốn cướp con mồi với ta sao?."
Từng đốm sáng trên lớp vảy lóe lên từng hoa văn kì dị ngăn cách con mồi hấp thu ma lực, nó đã phải rất kiên nhẫn để đợi được thời cơ tiểu quỷ trước mắt cạn kiệt sức mạnh.
"Tận tình mà lộ ra tuyệt vọng đi sâu kiến, đây là lớn nhất tán dương đối với bản vương."
Cửu Ly thân là thượng cổ trí tuệ sinh vật, cân cước cùng tư chất đều là cực cao loại kia, ma thuật vận dụng cấp độ đã đạt đến mức xuất thần nhập hóa, chỉ cần lộ ra một chút xíu khí thế đã làm cao cấp ma thú như Hydra co lại chỉ còn 10m cơ thể.
Chỉ bất quá, so với thần thuật thánh khiết nhu hòa, Dirak điều khiển ma pháp nguyên lực càng thêm cuồng bạo, càng mang nặng tính năng công phá.
Thân thể nhỏ bé của Volkath đã mấy lần che chắn những công kích rơi thẳng vào Luna cùng Marja.
"Ta còn chưa vấn đỉnh thế giới, còn chưa kịp hưởng thụ đâu."
Nó mở nhẹ đôi môi anh đào nói chuyện với tư thái của một thượng vị giả, nhẹ nhàng đung đưa nửa hắc nửa bạch đôi bên râu chất vấn kẻ phá hoại trước mắt.
"Kết thúc rồi, vì đạt được ngươi mà làm ta phải tốn nhiều công phu như vậy."
"Nha, thật là anh tư hùng dũng Hydra. Dám tự tiện xông vào kết giới, phá hủy lãnh địa của ta."
"Không cần, dẫn ta theo."
"Ngươi làm ta tức giận, sâu kiến." Con quái vật bị chấn động lùi ra xa, đôi mắt đỏ thẫm chòng chọc vào Volkath với một b·iểu t·ình cực kì dữ tợn, nó rốt cuộc phải nghiêm túc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bởi vì Dirak tinh thông toàn bộ ma pháp nguyên tố nên trong quá trình nghiên cứu hắn đem đã biết nguyên tố từng bước giải tỏa kết cấu, từ đó luyện hóa thành ma pháp nguyên lực.
Cuối cùng là cô lập Volkath, không để hắn có khả năng tự bạo, nếu chỉ vì một sai lầm nhỏ mà lỡ mất cơ hội tiến hóa thì nó tức hộc máu mất.
Tu luyện giả cần đem linh hồn cùng ma lực nâng đến cực hạn, từ đó dần sinh ra một loại cao hơn quy tắc bên trong linh hồn làm các sinh linh cấp độ thấp hơn trong thâm tâm cảm nhận được thần phục.
Hydra không bỏ truy kích, cùng lúc giống như thuận nước đẩy thuyền mà theo hắn một dạng, Volkath lúc này còn chưa nhận ra mình rơi vào bẫy của quân địch.
Đây là cơ chế bảo hộ của con quái xà này, giải trừ cự đại hóa làm nó có thể thu hồi ma lực để chống cự lại uy áp, nếu không tốn thêm ma lực bao bọc 300m dài sẽ khiến nó đái ra máu.
Sau đó lại gặp được Luna cùng Marja, từ trên hai người hắn cảm nhận được chân thực ánh rạng đông, dị giới cũng không phải chỉ có đánh đánh g·i·ế·t g·i·ế·t, vẫn còn có người có thể để mình tin tưởng giao phó.
Hắn từ từ đứng dậy, khom người mà cảm tạ.
Vậy nên Tháp Quang Minh mới một mực là thế lực mạnh nhất cũng như sở hữu vô số cấp cao chiến lực.
"Sau đó tiền bối muốn trừng phạt ta như thế nào cũng được, nhưng bây giờ có chuyện quan trọng hơn, hai vị bằng hữu của ta đang bị thương nặng đợi ta...."
Volkath cố gắng mở ra nặng nề mi mắt, hắn cảm nhận được ma lực nguyên tố đang quay trở lại, bên người cũng được một kết giới siêu cường bao quanh.
Hắn không bao giờ cảm thấy hối hận khi cứu hai người, nếu có hối hận thật thì đó cũng chỉ là hận hắn chưa đủ mạnh để phản kháng lại vận mệnh.
"Đa tạ ngài đã cứu giúp, Cửu Ly tiền bối. Ân này nhớ kỹ một đời, nếu sau này tiền bối có việc thì dù lên núi đao biển lửa ta sẽ không chối từ."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.