Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 15: Tiểu tử, có hứng thú làm con rể của ta không?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Tiểu tử, có hứng thú làm con rể của ta không?


"Không...không có Billy, ta vẫn còn tốt lắm."

Một cái gương mặt hiền hòa trung niên đại thúc từ bên trong đi ra, thân hình hơi nhô ra nhưng cơ bắp trên người không kém phần rắn chắc, hắn chính là chủ của nơi này, một thợ rèn nổi tiếng nơi trung ương giáo đình, đỉnh cấp ma pháp sư thượng giai, Billy Forsman.

Nghe vậy cuối cùng Volkath cũng không già mồm, hắn nhận lấy túi tiền rồi cảm tạ.

Luna tiến lên ôm trung niên nhân thật chặt, đối với nàng, Billy như một người thầy, một người cha, một người thân vô cùng trọng yếu.

Từ ma pháp cụ cửa hàng, mạo hiểm giả công hội, quán ăn, hải cảng... Gần như không gì không thể tìm được.

"Không có gì, đây là nghĩa vụ của ta, nàng cũng chiếu cố ta rất nhiều."

"Tiếp nữa cũng coi như đầu tư của lão già này đi, Thánh tộc."

Chưa kể lần dạo chơi này lại gặp phải Hydra, nghĩ đến không có vài trăm năm tu luyện thì nàng không thể bước chân ra khỏi cửa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Hahaha, tuổi trẻ thật tốt."

"Tiểu tử, có hứng thú làm con rể của ta không?"

Tiền tệ ở đây được chia làm đồng tệ, ngân tệ, kim tệ, tử tinh tệ, thánh kim tệ; 1 thánh kim tệ = 10 tử tinh tệ = 100 kim tệ = 1000 ngân tệ = 10000 đồng tệ, riêng thánh kim tệ chỉ có độc hữu tầng lớp cao nhất mới có thể giao dịch, đấu giá.

Liliana bổ sung: "Đúng vậy, giữa người với người cảm xúc thật kì diệu đâu."

Cửu Ly lúc này cũng nhìn Volkath bằng một ánh mắt ý vị thâm trường.

Đi dạo vài giờ đồng hồ, Volkath chú ý đến một số điểm khác lạ, nhân tộc ở đây địa vị khá là thấp, hầu như không có nhân quyền, nhìn thấy cảnh bọn hắn khổ cực làm thuê, bị sai khiến làm Volkath hơi không thoải mái nhíu mày.

Volkath nín cười lấy tay ghim lại những cái đuôi mềm mại, sau đó hai tay ôm lấy tiểu hồ ly tinh nghịch đang quấy phá này.

Suy nghĩ một chút thì cũng hiểu được, địa vị của nhân tộc hiện tại là khá thấp, chưa đủ thời gian để có thể phát triển nổi.

"Ân, nhiệm vụ lần này chỉ hơi khó một chút, Billy ngươi vẫn còn khỏe chứ, ở đây có thật ăn uống đầy đủ không?."

Hai cha con trò chuyện tâm tình một hồi lâu, Billy lúc này quay sang Volkath nói.

Dân cư ở đây cũng rất đa dạng, tai mèo nương, nhân sư, tinh linh, bán thú nhân các loại đều có, đôi lúc còn có một đoàn thánh vệ đội chia nhau ra thành ba để tuần tra.

Như vậy hắn cũng có thể yên tâm làm hắc thủ sau màn.

Dường như mọi phương diện hắn toàn chiếm điểm cao nhất.

Marja thở dài một hơi cảm khái nói: "Tình cảm giữa bọn họ thật tốt, không giống như ta."

Không phải chứ, bình dấm chua trong truyền thuyết đây sao, phó bản tán tỉnh còn chưa bắt đầu mà, chẳng lẽ bây giời tiểu hài đều yêu sớm.

Chelvon thì hoàn toàn không có hứng thú, Marja hoàn thành lời hứa của mình nên lúc nãy tên kia đã tìm thời cơ chuồn trước tìm ngựa cái rồi.

"Một chút tấm lòng của ta nên hãy nhận lấy, tính mạng nữ nhi của ta là vô giá."

Nhận thấy được tâm tình Volkath, Luna lên tiếng giải thích.

Con người được sinh ra với một cơ thể yếu ớt hơn rất nhiều so với chủng loại khác, bởi vì không có tiên thiên tài năng nên mọi việc đều cần cố gắng, trong tộc mỗi lần xuất hiện những đứa trẻ có tư chất cao đều bị các thế lực khác đem đi bồi dưỡng, những người khác có đầu óc hơn thì đều đi làm thương nhân.

Trải qua thiên tân vạn khổ, cuối cùng Volkath cũng đến được nơi này, một trong những nơi mà chủ tuyến xảy ra nhiều nhất trong Liên Quân.

Xung quanh người đi đường tấp nập nhưng lại không có vẻ huyên náo, đồng phục bọn hắn dài rất đoan chính, chỉnh tề, rõ ràng dưới quy tắc của thánh sơn chắc chắn sẽ không dung những thứ loạn thất bát tao.

Trên cao ánh kiêu dương vô cùng rực rỡ, bao quát tầm nhìn hắn là những dãy nhà thiên hướng châu âu văn hóa trung cổ.

Volkath giống như nhớ đến cái gì đó, nhưng suy đoán lúc này của hắn cần được kiểm chứng, nếu thuận lợi như ý nghĩ thì sắp tới hắn sẽ lại có một quân cờ mới, chuyện này đủ để khuấy động thần tộc.

"Cha."

Trước mắt là một công xưởng khổng lồ, có vô số nhân viên chạy vào chạy ra tấp nập, bên trong người thì đang cắm cúi chuyên tâm vào công việc của mình, từ may quần áo, tu sửa gia dụng đến đoán tạo áo giáp v·ũ k·hí đều có.

"Lần này có thể trở về là tốt rồi, bên thần tộc có làm khó ngươi không, con gái?"

Gật gật đầu biểu thị cảm tạ.

Khóe mắt Luna hơi cay cay, nàng xúc động siết chặt hơn, trước mặt Billy nàng vẫn luôn là đứa con gái hiểu chuyển đến đau lòng, điều này cũng khiến cho hắn yêu thương nàng nhất.

"Meow."

"Billyyy!"

"Thế này quá nhiều đi, ta không thể nhận."

Chương 15: Tiểu tử, có hứng thú làm con rể của ta không? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Nhột quá Lili, được rồi được rồi, chúng ta có thể lên xem một chút."

"Vol, Vol, ta muốn lại đó xem, âm thanh thật dễ nghe."

Trừ Luna cùng Marja, đây là lần đầu tiên đoàn người đến nơi này quay đầu khắp nơi, rõ ràng văn hóa mới lạ ở đây đã làm choáng ngợp bọn hắn.

Mãi đến sau này Arthur xuất hiện thì thế cục mới biến đổi tốt đẹp, mà khoan đã, Arthur?

Dường như cảm nhận được thâm ý của Marja, bình thường chững chạc như hắn cũng không nhịn được não bổ.

Tổ hợp tuấn nam mỹ nữ thêm hai đại ma thú vào thành rất thu hút nhiều tỷ lệ chăm chú, thỉnh thoảng còn có một số người lại gần muốn chào hàng hoặc bắt chuyện với bọn hắn nhưng lại bị Luna lễ phép từ chối. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Liếc sang một bên bao vật liệu, hắn đếm cũng không đếm tiện tay ném ra một túi lớn kim tệ.

Nhìn thấy đám người tụ tập tại ngay phía trước, Liliana dùng chín cái đuôi nhỏ cọ cọ vào sau gáy của Volkath.

Ở đây thật đúng là tạp, Volkath âm thầm chửi bậy một cái.

"Cảm tạ ngươi vì đã cứu Luna."

Một bên Marja thấy thế chu mỏ lên, hiện tại nàng có độ thiện cảm rất cao với Volkath, thấy hai bọn hắn gần gũi như vậy khiến tiểu cô nương không thể khống chế ghen tuông.

Bước ra khỏi công xưởng, sờ bên hông túi tiền lớn, Volkath lúc này cũng không nhịn được mà lộ ra một b·iểu t·ình đắc ý, bây giờ hắn cảm giác như mình là một nhà giàu mới nổi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bọn hắn tiến đến xem phố hát rong đó một lúc rồi đi ăn vặt, không những Liliana mà sống ở đây Marja cũng rất hưng phấn, thân là đại tiểu thư nhưng số lần nàng được ra ngoài không nhiều, mỗi lần đều đi đến nơi sang trọng gia tộc sắp đặt trước, làm gì có thời gian trải nhiệm những thứ đặc sắc và giản dị này.

Tất cả những thợ rèn cùng nhân viên ở đây đều mộ danh mà đến, nhiều người học thành nhưng chọn không rời đi mà cam nguyện ở lại vì bị chinh phục bởi to lớn nhân cách mị lực từ Billy.

Billy đưa tay vuốt lên Handlebar kiểu râu cười sang sảng, ánh mắt hắn khẽ chuyển, có thực là khó một chút sao?

Hai người lại đùa giỡn một lúc lâu, xung quanh mọi người thấy thế cười khẽ lắc đầu.

Luna hét lên với khuôn mặt đỏ rực, đôi tai thỏ cũng đã vì xấu hổ mà dựng đứng.

"Vậy sao, nghèo rớt mồng tơi ta đây thật không phải phú nhị đại như ai đó, hơn nữa mít ướt nhất là không có tư cách chế giễu ta."

"Theo truyền ngôn bọn hắn được đệ nhị thần sáng tạo ra trong 500 năm trở lại đây, tộc người phân bố khắp nơi trên đại lục, tỉ lệ sinh sản rất cao nhưng kiến thức và văn hóa thì không có gì nổi bật."

Volkath cảm nhận được trong túi ít nhất là mấy ngàn kim tệ vàng ròng, hắn lên tiếng từ chối.

"Haha, sao lại không nhỉ, ở đây lão già này mặc dù 60 nhưng vẫn còn khỏe chán, mỗi tuần vẫn cứ ăn no uống say cùng huynh đệ. Ngược lại có thể để Quỷ Phong Sát ngươi nhận định khó khăn thì thật là hiếm có."

Dưới sự dẫn đường của Luna, bọn hắn nhanh chóng đến một nơi là Billy cửa hàng để bán các nguyên vật liệu trên đường thu thập được.

Tiểu hồ ly hoàn toàn không nghe ra nỗi buồn ẩn dưới câu nói của Marja.

Billy nhìn tiểu tử trước mặt ngày càng vừa mắt, không chỉ đẹp trai mà còn khiêm tốn hữu lễ, có đầu não chiến đấu lẫn tư duy, huyết mạch đỉnh cấp.

"Cắt, chỉ mới khoản tiền nho nhỏ ấy mà cũng đã vui rồi sao, sau này gia nhập vào Tháp Quang minh chắc ngươi hạnh phúc mà c·hết mất."

"Lâu lắm rồi mới gặp nha tiểu Luna."

Nói đến đây ánh mắt hắn lóe lên từng tia sắc bén, giọng cũng hơi trầm xuống, trong lòng hắn Luna mãi mãi chỉ là tiểu cô nương bé bỏng, nếu không phải khuyên Luna không được hắn cũng sẽ không chịu để nàng tiến vào Tháp Quang Minh.

"Volkath."

Chú ý đến bên trái loli nhìn chằm chằm, Volkath cũng hơi híp mắt.

"Nếu không thì lần này về nhà đi, đừng mạo hiểm nữa Luna, gia sản của ta không bao giờ thiếu, ngươi phung phí bao nhiêu tùy ý. Bên ngoài mệt quá thì trở về đây còn có cha."

Nghe được câu trả lời mong muốn, tiểu hồ ly thân mật cọ xát má hắn liên tục như con mèo nhỏ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bình thường gia đình nhỏ mỗi năm cũng chỉ kiếm được 20 ngân tệ mà thôi, số tiền đó đầy đủ bọn hắn trang trải cuộc sống ấm no, mấy ngàn kim tệ giống như là kiếp trước trúng vé số hoàn toàn 1000 tỷ so với dân đi làm 120 triệu 1 năm vậy.

Nhìn thấy vui sướng Volkath, Luna hiếm thấy ác miệng một cái.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Tiểu tử, có hứng thú làm con rể của ta không?